Chương 5+6

4.3K 248 38
                                    

* * *

Đệ ngũ chương Phong Nguyệt Hồ

Mấy giờ sau.

"Uy. . . Ngươi có thể hay không…đừng đứng gần ta như vậy?’

Thiếu niên ngẩng khuôn mặt nhỏ nhắn vô tội, nhe răng cười.

Cố Thính Ngữ hoàn toàn không có cách đối phó với cái tên tiểu quỷ này, tại thế giới của hắn, mặc dù vẫn luôn nho nhã lễ độ với mọi người nhưng vẫn luôn duy trì khoảng cách nhất định, chưa từng có kẻ nào chất phác tới mức dù bị hắn cự tuyệt nhiều lần như vậy mà vẫn khúc khích cười bám chặt tay hắn thân thiết không buông.

"Ngươi biết đường đi ra khỏi mê cung chứ?" Cố Thính Ngữ đẩy không ra tay của thiếu niên, đành chấp nhận thỏa hiệp.

Thiếu niên không trả lời, chỉ như 1 đứa trẻ nắm tay hắn lay động không ngừng "Bạch Chi Ngao, ta là Bạch Chi Ngao. Ngươi tên gì?"

Cố Thính Ngữ trầm mặc không nói, hắn đang suy nghĩ bản thân mình đến tột cùng liệu có thể còn sống mà thóat khỏi cái mê cung này hay không.

Thiếu niên chú ý tới sắc mặt xấu xí của hắn, ho khan 1 tiếng, nói: "Ta… ta đã thấy người chưởng quản cung này rồi, ta có thể mang ngươi đi, đợi tới khi tìm được y rồi, ngươi nói không chừng là có thể đi ra ngoài đi."

"Nga? Y trông như thế nào?"

"Y a ~~ không cần lo lắng, y là thánh thú yếu nhất trong thập nhị cung, tác dụng so với con chó canh cửa cũng không có gì khác." Ngữ khí của thiếu niên tuy rằng dẫn theo ý trêu chọc, nhưng Cố Thính Ngữ lại nghe thấy một tia bất đắc dĩ "Cái mê cung này có kết giới liên thông với thế giới ngoài kia, do vậy sẽ thường có dã thú hoặc con người đi lạc vào đây, cái tên chưởng quản kia có đôi khi cả dã thú xâm nhập cũng đánh không lại nữa."

"Y rất bất tài đi ~~ " Thiếu niên khẽ cười nói

"Bạch Chi Ngao." Cố Thính Ngữ cắt lời y.

"Ân?"

"Ngươi giúp ta tìm cái gì đó ăn đựợc hay không?" Cố Thính Ngữ hỏi

Gương mặt ảm đạm của thiếu niên khôi phục thần thái, y nói " Ngươi, ngươi chờ ta, ta sẽ lập tức quay lại, không nên đi loạn nga!!"

Nhìn thân ảnh nhỏ nhắn của thiếu niên chạy đi, Cố Thính Ngữ xoa xoa cái tay vừa bị y nắm.

Thật kì quái, hắn vừa rồi cư nhiên cảm nhận được sự đau thương của thiếu niên – đó là 1 loại tình tự cần nhanh chóng được giải tỏa

Ăn xong dã quả do Bạch Chi Ngao tìm về, hai người lại tiếp tục đi về phía trước

Bạch Chi Ngao tựa hồ rất quen thuộc với khu rừng này, từ lúc có y dẫn đường, Cố Thính Ngữ không còn thấy các kí hiệu mà mình đã lưu lại nữa

"Chúng ta hiện tại đang đi đến trung tâm của khu rừng, nhưng ngươi phải cẩn thận nga, ngoại trừ mấy loại quỷ quái thấp hơn yêu quái vừa rồ, trong rừng cây còn có 1 số bộ phận then chốt, mấy loại dã thú không có tên, vì vậy ngươi phải đi sát ta nha."

"Có cần phải nắm tay không?" Cố Thính Ngữ hỏi

"A…Đương nhiên rồi." Bạch Chi Ngao lộ ra chiêu bài gương mặt tươi cười hồn nhiên, thừa dịp Cố Thính Ngữ không để ý, ở bên má của hắn liếm liếm 1 cái

Thập nhị thánh thú cung ( hoàn)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ