Giang Dương, Trình Diệc Hàm cùng Tô Triêu Vũ đứng ở cửa thang máy chờ thang máy từ trên tầng cao xuống. Thân là tổng tư lệnh tối cao, Giang Dương giữ vững lễ nghi quân đội tốt đẹp cùng sự tao nhã như bình thường, nghiêm túc đứng ở cuối một nhóm binh nhì.
Cửa thang máy mở, nhóm quân sĩ mặc quân phục khác màu nhau nối đuôi nhau mà vào. Giang Dương vào trước Tô Triêu Vũ, ngay khi chân trái Triêu Vũ giẫm lên cái thảm lót xinh đẹp trong buồng thang máy thì hai chữ điện tử to tướng hiện ra kèm tiếng còi báo hiệu vang lên "Quá tải". Dĩ nhiên, thang máy công cộng thì không có khả năng phán đoán vẻ mặt vô cùng bất mãn của Tô Triêu Vũ nên nó lập tức đóng cửa lại.
Cậu tin rằng trong nháy mắt khi cửa thang máy khép hẳn lại, gương mặt Giang Dương hiện ra một nụ cười thách thức; ngón trỏ và ngón giữa tay phải của hắn khép lại, duỗi thẳng, vạch ra một đường trong không trung.
Tòa nhà chỉ huy có 50 tầng, nếu như ngồi chờ chuyến thang máy tiếp theo tốn ít nhất 10 phút, Tô Triêu Vũ giơ cổ tay xem đồng hồ: 6h57, để tới đúng giờ, cậu còn 180 giây.
Khi cậu dùng toàn lực chạy ào vào văn phòng thì lại bị bảo vệ cửa ngăn cản. Trình Diệc Hàm đi tới, quan sát kĩ càng quân nhân vừa mới đến nơi còn phải chống tay lên tường mới đứng vững được, lập tức dùng giọng nói nhàn nhạt truyền đạt:
- Cậu lập tức đến văn phòng của tổng tư lệnh, thời gian muộn là 330 giây, đương nhiên, làm tròn lên.
Tô Triêu Vũ nghĩ tới hình ảnh Giang Dương dựa nửa người trên ghế xoay làm bằng da mềm mại, thản nhiên đùa giỡn với cây roi mây mà nói "một giây một roi" mà do dự lui hai bước, không chú ý cửa phòng làm việc đã bị Trình Diệc Hàm mở ra rồi, có thể nhìn thấy Giang Dương sắp xếp mấy tờ báo buổi sáng đặt trên bàn làm việc.
"Trời ạ", Tô Triêu Vũ nghĩ thầm, "An Mẫn cái đứa nhỏ không tốt này, tổng tư lệnh tại sao không có nhìn trúng?".
- Chào buổi sáng cấp trên! - Tô Triêu Vũ nghiêm cúi chào, hoàn mỹ cung kính.
Giang Dương thâm trầm nở nụ cười, ấn nút khóa cửa:
- Đầu tiên chúng ta nói chuyện cậu tới muộn, 330 giây, cậu cho rằng cậu nên nhận hình phạt như thế nào?
Trong đầu Triêu Vũ xuất hiện một khoảng trống: ngày hôm qua Giang Dương đúng là đã nói từ hôm nay trở đi muốn mình phải tự báo cáo nên nghiêm phạt bao nhiêu.
- A...
Cậu xấu hổ rũ mắt làm như đang cân nhắc, kì thực lòng rối như tơ vò, không biết như thế nào cho đủ.
- Không có khả năng phán đoán chuẩn xác đúng lúc: 10 roi.
- Báo cáo cấp trên, Tô Triêu Vũ cho rằng... 33 roi mây là đủ.
Tô Triêu Vũ dùng giọng nói bình thường trả lời, đồng thời len lén ngẩng đầu liếc nhìn Giang Dương, ai ngờ anh đang nhìn cậu, hai ánh mắt đột nhiên gặp nhau, Tô Triêu Vũ đành phải cam lòng đầu hàng.
- Quy củ ở đây 5 giây là một roi, tôi nghĩ 66 roi hẳn là con số thỏa đáng hơn.
- Dạ, cấp trên!
Tô Triêu Vũ không tình nguyện lắm lấy bút cùng vở từ trong cặp ra, ghi chép những con số này.
_ Chờ một chút... - Giang Dương nheo mắt, dưới ánh nắng buổi sáng quan sát kĩ Tô Triêu Vũ, thanh niên còn nhỏ hơn mình mấy tuổi này ngày hôm qua bị đánh tới không đứng dậy nổi, trải qua một đêm nghỉ ngơi dưỡng thương, tuy rằng sắc mặt tái nhợt như cũ, nhưng sức sống cùng sự kiêu ngạo vẫn được giữ ổn định - 70 roi mây, Tô Triêu Vũ. Vì còn điều chỉnh nên cậu không cần ở mọi nơi mọi lúc lập tức ghi lại. Nhưng mà tôi nghĩ, bao nhiêu đó rất nhanh chóng sẽ lại trở về phạm vi mắc nợ cũ của cậu mà thôi.
BẠN ĐANG ĐỌC
[HOÀN || Huấn + Đam || Edited] HUYẾN LẠN ANH HÀO (1): TIÊU KIM HÀNH ĐỘNG
Teen Fiction- Tác giả: Túy Vũ Khuynh Thành - Thể loại: Đam mỹ, Huấn văn, Quân văn, 1×1, ngược thân ngược tâm, ngọt, HE - Tình trạng bản gốc: 8 quyển (hoàn) - Editor: Lạc Nhi - Beta: Tiểu Vi, White_lotus - Nhân vật chính: Giang Dương x Tô Triêu Vũ Cảm ơn chị Mik...