Nếu biết trước mình phải đứng ở phòng sách đến nửa đêm vậy thì lúc Trình Diệc Hàm lần đầu tiên ghé qua xem Giang Dương về nhà chưa còn mời cậu đi ăn tối, Tô Triêu Vũ tuyệt đối sẽ đồng ý không chút do dự. Sau đó, dạ dày của Tô Triêu Vũ hối hận co giật mấy cái.
Buổi tối 9 giờ, Trình Diệc Hàm qua đó xem xét lần nữa, Giang Dương vẫn chưa trở về. Tô Triêu Vũ vốn không dám nói chuyện cùng vị sĩ quan phụ tá có thể nổi nóng với tổng tư lệnh, nhưng Trình Diệc Hàm lại nhẹ nhàng bâng quơ một câu "Dù sao quân hàm của tôi cũng lớn hơn của cậu" làm cậu lập tức thẳng thắn cơ thể đã chết lặng, lớn tiếng đáp lời.
Buổi tối 11 giờ, sức lực của Tô Triêu Vũ hoàn toàn bị xài hết, tay vốn dĩ luôn gắt gao đặt sát mép quần hiện tại theo bản năng mà đỡ lấy vách tường từ lần choáng váng gần nhất, hơn nữa lại không thể buông ra được. Một cơn buồn nôn dâng lên từ cái dạ dày trống trơn, mồ hôi chảy xuống hằn thành từng vệt sâu trên quân phục, toàn bộ cơ đùi dường như đã mất đi khả năng thả lỏng.
Khi Giang Dương về nhà sau khi xử lí xong tất cả các việc cần thiết của "Tiêu kim hành động" và viết lại một phong thư hồi âm khéo léo lễ độ khác đã là 12 giờ kém 5 phút. An Mẫn đã chuẩn bị xong nước tắm, hâm lại bữa ăn khuya. Giang Dương thổi bay mọi sự mệt mỏi, nửa giờ sau xuất hiện trước cửa phòng Trình Diệc Hàm.
– Tôi đến nói một việc... – Giang Dương mặc áo ngủ đứng ở cửa, nhìn Trình Diệc Hàm đang tựa vào đầu giường đọc tiểu thuyết trinh thám – Tôi không tính thay đổi gì với chức vị sĩ quan phụ tá này.
– Cảm ơn cấp trên. – Trình Diệc Hàm ngẩng đầu liếc nhìn đôi con ngươi đang toát lên chút áy náy kia một cái, miễn cưỡng đáp – Đối với quyết định này tôi không có ý kiến khác.
Giang Dương tựa cửa, tức giận cười thành tiếng:
– Tại sao tôi lại có một sĩ quan phụ tá như thế này nhỉ?
– Lại thay đổi ý kiến? Nếu thật sự không hài lòng, có thể hướng cha tôi đưa ra yêu cầu thay đổi – Trình Diệc Hàm đóng sách lại, dùng ánh mắt ra ý bảo Giang Dương có thể vào phòng ngồi – Có điều, trong thời gian ngắn nhà của tôi không có đứa con khác thích hợp để đổi đâu.
Hai người nhìn nhau cười, vẫn ăn ý hiểu rõ nhau như trước. Giang Dương biết sĩ quan khác dù có năng lực cao hơn thế nào cũng không thể chuẩn xác nắm bắt và chỉnh đốn lời nói việc làm của mình như thế này – Trình Diệc Hàm từ nhỏ không lớn lên với Giang Dương như anh em, có thể nói là không hề thường xuyên gặp nhau hay liên lạc. Lúc Trình Diệc Hàm mang hai bằng thạc sĩ y khoa và cơ khí mặc quân phục cùng anh chỉ huy trận chiến đầu tiên, Giang Dương nhận ra, loại tình cảm anh em lạ kì này đã bắt đầu từ rất nhiều năm trước, chính là khi đó hai người đều còn nhỏ nên khó lòng nhận ra rõ ràng.
– Anh xin lỗi vì lời nói và việc làm của mình hôm nay, đương nhiên, lấy thân phận anh em. – Giang Dương nhẹ giọng nói, nhưng cũng không bởi vì vậy mà cảm thấy ngượng ngùng – A, cũng xin tha thứ cho sự xúc động của anh.
Trình Diệc Hàm gật đầu chấp nhận.
– Hình như anh đã rất bốc đồng, có phải không?
![](https://img.wattpad.com/cover/253103215-288-k801310.jpg)
BẠN ĐANG ĐỌC
[HOÀN || Huấn + Đam || Edited] HUYẾN LẠN ANH HÀO (1): TIÊU KIM HÀNH ĐỘNG
Teen Fiction- Tác giả: Túy Vũ Khuynh Thành - Thể loại: Đam mỹ, Huấn văn, Quân văn, 1×1, ngược thân ngược tâm, ngọt, HE - Tình trạng bản gốc: 8 quyển (hoàn) - Editor: Lạc Nhi - Beta: Tiểu Vi, White_lotus - Nhân vật chính: Giang Dương x Tô Triêu Vũ Cảm ơn chị Mik...