Chương 17: Quân tư trong văn phòng

893 45 6
                                    

"Quân tư" là đứng nghiêm tư thế quân đội ấy, tại mình không tìm được từ nào hay hay mà thuần Việt để thay thế ạ. Em bé hổ Giang Dương hóa em bé mèo giận dữ rồi :">

.

.

.

Sau khi di chuyển hơn 17 tiếng, mọi người về đến căn cứ, Lâm Nghiên Thần giao tù binh cho bên phụ trách, giải tán đội viên rồi đem Tô Triêu Vũ cùng đến văn phòng của Giang Dương báo cáo công tác.

Lúc Lâm Nghiên Thần ra khỏi văn phòng, mặc dù quân dung chỉnh tề nhưng Tô Triêu Vũ nhìn ra được vị đội trưởng dũng cảm nhất trong lịch sử Phi Báo đoàn nhất định đã ăn đằng trượng của Giang Dương. Đối phương lau lau mồ hôi trên thái dương, cười nói:

- Tôi chịu nhất định ít hơn cậu, người anh em. Tôi xin được rút lại phát ngôn quân hàm cao tỉ lệ thuận với số lượng ăn đòn. Tiện đây nói luôn, lúc tổng tư lệnh nổi giận sức lực biến hóa vô cùng rõ ràng.

Tô Triêu Vũ cực kì không muốn đi vào văn phòng của Giang Dương, cậu có thể tính đến việc vị tổng tư lệnh mặt hổ kia nhất định sẽ lấy ra một cây đằng trượng mới từ ngăn kéo – cái cũ đánh hỏng là có thể đổi cái mới – nhưng mông không thể đổi à.

Kết quả, Giang Dương bình tĩnh hơn so với dự đoán của cậu. Vị sĩ quan đã trải qua rất nhiều huấn luyện ma quỷ này đương sau khi đọc xong báo cáo chỉ có thể thu về một nửa số lượng bảo vật và tên cầm đầu bị bắn chết bởi Tô Triêu Vũ thì đã phải khắc chế lửa giận cùng xúc động muốn nhảy dựng lên của mình. Tuy rằng anh dùng gia pháp lấy tội danh "quản giáo bất lực" mà trừng phạt Lâm Nghiên Thần nhưng dù sao cũng chỉ là dùng năm phần lực đạo đánh mười cái.

- Như vậy, trung úy Tô Triêu Vũ, cậu cho rằng nhiệm vụ lần này hoàn thành như thế nào?

- Báo cáo cấp trên, Tô Triêu Vũ cảm thấy... - Cậu cố ý làm cho đôi mắt của mình trở nên thành thật và ngây thơ hết sức có thể, tuy rằng nhớ tới gương mặt khổ sở của Lâm Nghiên Thần khi nãy cậu vẫn còn có chút run - ... ở tình huống toàn bộ tốt đẹp, có sơ hở.

Còn lại nửa giờ, Giang Dương vừa uống cà phê vừa nghe Tô Triêu Vũ miêu tả toàn bộ quá trình, kể cả việc cái con người tràn ngập nhiệt huyết này làm sao mà nổ cò súng bắn xuyên thái dương của thủ lĩnh bọn buôn lậu trước khi Lâm Nghiên Thần hạ lệnh. Tô Triêu Vũ dùng hết khả năng tường thuật không ấp úng nhưng rõ ràng sử dụng cấu trúc câu mang ý tranh luận mà tự thuật hành động của mình.

- Báo cáo cấp trên, Tô Triêu Vũ nói xong. – Thấy Giang Dương nửa ngày không trả lời, vẫn cứ giữ sắc mặt sưng sỉa nhìn mình, Tô Triêu Vũ vội vàng lấy đằng trượng ra đặt trên bàn, lớn tiếng hơn nữa báo cáo tổng số nợ còn lại của bản thân, rồi mới rụt rè hỏi – Xin cấp trên chỉ thị tư thế chịu phạt...

Giang Dương uống cạn cà phê, vỗ bàn, chỉ vào góc tường:

- Đứng, dùng tư thế quân tư tiêu chuẩn nhất, một lần nữa suy nghĩ lại tất cả các hành động của mình, cho đến khi nào tôi bảo dừng thì thôi.

Tô Triêu Vũ cơ hồ tuyệt vọng: đây là thứ trừng phạt còn nghiêm khắc hơn đằng trượng, một khi đối phương không gật đầu, chính mình sẽ trở thành một bồn hoa trang trí cao 188 cm trong văn phòng, ngày dài đêm thâu đứng ở đó. Cậu không dám phản kháng, hơn nữa cũng bởi vì chột dạ với hành vi sai lầm của mình, nên chỉ có thể từng bước một đi đến vị trí được chỉ định, nâng hông ưỡn ngực, mở vai ngẩng đầu, chóp mũi và mặt tường như gần như xa.

[HOÀN || Huấn + Đam || Edited] HUYẾN LẠN ANH HÀO (1): TIÊU KIM HÀNH ĐỘNGNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ