Chương 44: Công viên ảo mộng

1.1K 148 7
                                    

Chu Văn Ngạn giơ quyển <Truyền thuyết đô thị>, giải thích: "Vừa rồi chúng ta đang ở trong sách."

Mới bắt đầu thì Chu Văn Ngạn cũng cho rằng đám quỷ quái đó là do trạch nam viết ra, cũng không ngờ trạch nam cũng chỉ là một nhân vật dưới ngòi bút của tác giả, hết thảy đều do tác giả viết ra.

Đám người chơi tiến vào trong sách nên mới có thể gặp phải đống quỷ quái kia.

Chu Văn Ngạn nói: "Trò này có chút vui đây."

Mới vào, hệ thống đã nói dối người chơi rằng đây là hình thức đào sát, nếu như không thể suy luận ra đến đây, thì đối phó với đám quỷ quái vô tận và đối thủ đang nhìn mình chằm chằm cũng sẽ khiến người chơi mỏi mệt, rơi vào cạm bẫy của hệ thống.

Mà hơi không cẩn thận xíu thôi thì sẽ bị Trạch nam cửa sổ dắt mũi.

Dựa vào lời Trạch nam cửa sổ nói, hắn giết chết mẹ hắn, vì vậy hối hận, sợ sệt mà phân ra Trạch nam máy tính, Trạch nam máy tính là một tên quái vật có thể biến các câu chuyện không có thực thành một con quái vật, chỉ cần giết Trạch nam máy tính là mọi thứ sẽ trở lại như cũ.

Nếu nghe theo lời hắn thì sẽ không bao giờ giải thích được 100% thế giới quan.

Chân tướng là, đây là một cuốn sách bên trong một quyển sách.

Tác giả viết ra một quyển sách, vai chính là một tác giả mạng, motif là những mẩu cố sự thần bí dưới ngòi bút vai chính sẽ biến thành sự thật.

Vai chính tự cho mình là tác giả nắm được hết thảy mọi quyền hành, thì thực tế cho thấy, hắn cũng chỉ là một nhân vật trong sách nhân vật, nên kết thúc quyển sách đó không có tác dụng.

Thẩm Đông Thanh có chút hiểu: "Vậy làm sao để qua ải đây?"

Chu Văn Ngạn: "Tìm tác giả thật."

Dứt lời, cửa phòng mở.

Một thanh niên đeo kính mặc áo thun đi vào, thấy trong phòng xuất hiện thêm ba người, hắn hoảng sợ đến rơi cốc trà xuống đất.

"Anh, các anh . . ."

Chu Văn Ngạn cười hiền: "Tụi này có việc muốn tìm cậu nói chuyện chút."

Thanh niên bị đặt lên ghế sofa.

Hắn hơi sợ: "Anh, các anh là ai?"

Chu Văn Ngạn đem cuốn <Truyền thuyết đô thị> đem tới trước mặt thanh niên: "Tóm lại là, tụi này vừa mới từ trong sách của cậu chạy ra."

Thanh niên: "Chờ chút, sách của tôi á?"

Hắn trợn mắt: "Sao có thể được!"

Chu Văn Ngạn lười giải thích, nói thẳng: "Có thể cậu không tin, nhưng cậu phải nghe theo lời tôi."

Thanh niên: "Ả?"

Thanh niên lại bị xách đến trước bàn máy tính, hai tay bị đặt lên bàn phím. Hắn hơi mờ hồi: "Lẽ nào ba người là người của biên tập đến hối tôi chạy deadline sao? Yên tâm đi, tôi viết bản thảo sắp xong rồi, nhanh thôi . . ."

Thẩm Đông Thanh hỏi: "Bản thảo tiếp theo tính viết cái gì?"

Thanh niên nghĩ mình đã tiếp cận được chân tướng: "Lẽ nào mấy người là fan hâm mộ của sách tôi viết, muốn biết nội dung cuốn này?"

[Editing] Phi Nhân Loại Vừa Thất Nghiệp Đã Có Việc LàmNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ