" jungkookie em đã dậy chưa? "Yoongi gõ cửa nhưng chẳng nghe thấy tiếng trả lời, nên đã tự mở cửa vào phòng. Và đúng như anh dự doán mà, jungkookie ấy vẫn còn đang cuộn tròn mình ở trong chăn
Yoongi đến bên cạnh giường em rồi ngồi xuống, nhẹ nhàng xoa cái đầu rối xù của em là thứ duy nhất mà em để nó lộ ở ngoài chăn. Ánh mắt yoongi thay đổi hẳn khi nhìn vào thân ảnh xinh đẹp của em, có lẽ việc anh động vào cơ thể đã khiến em khẽ cựa mình
Có lẽ em đã quá mệt mỏi, em đã dành quá nhiều thời gian vào kì thi, và hơn nữa thì yoongi vẫn có thể nhìn thấy cái nhìn mang mác buồn của em gán lên taehyung, có lẽ sau bao chuyện ấy thì, tình cảm của em vẫn chưa bao giờ thay đổi
" yoongi hyung "
Yoongi không quay đầu lại để nhìn chủ nhân của giọng nói ấy, vì anh biết nó là của ai, và có lẽ rằng anh không hề muốn đáp lại nó nữa
Không gian này, làm ơn hãy để nó riêng cho anh và jungkook đi, nếu như đã cướp lấy em khỏi anh. thì khoảng thời gian em không thể nhận thức này hãy để yoongi ở bên em
" jungkook chưa dậy hả hyung "
Taehyung đứng ở ngoài cửa, hắn không dám bước vào thêm nữa vì biết mối quan hệ của mình và yoongi hiện giờ đang rất khó xử. Hắn trông thấy gương mặt đang nở những nụ cười rất sáng của yoongi hyung, mặc dù chỉ là những cuộc hội thoại một mình nhưng trông anh ấy rất hạnh phúc
Hắn nuốt nước bọt xuống rồi thở ra một làn hơi mệt mỏi, hắn thấy thật có lỗi, cả hai người ở trước mặt hắn đây đều là những người hắn hết mực thương yêu. vậy nhưng hắn lại tự mình đẩy xa họ ra. Hắn làm tổn thương người mà yoongi rung động. Tệ hại hơn nữa người ấy cũng lại là người mà hắn thương đến đau lòng nữa chứ
" cậu xuống nhà cùng vợ cậu đi "
Taehyung cứ nghĩ rằng yoongi sẽ chẳng lên tiếng đáp lại đâu, nhưng may sao anh ấy lại trả lời. Nhưng vấn đề rằng, câu nói ấy kèm theo đầy những ẩn ý và sự tức giận của yoongi. Và taehyung biết khá chắc rằng, mình giờ đã chẳng còn phải là đứa em trai mà hyung yêu mến nữa rồi
" hyung đừng như vậy mà "
Và hắn cố gắng tận dụng thời gian này để có thể hoà giải với yoongi. Đôi mắt hắn mơ hồ cùng với bộ mặt đơn sắc buồn bã khiến cho yoongi thực sự đã động lòng. Đã bên nhau đủ lâu để hắn có thể nhận ra lòng nhân từ của yoongi mạnh mẽ tới mức nào, anh ấy lớn tuổi và biết suy nghĩ trưởng thành nữa. Biết đâu rằng yoongi sẽ tha thứ cho hắn
" cậu mong mọi thứ sẽ trở lại như xưa "
Và tiếp đó là một khoảng trống im lặng, yoongi đã để ra một chỗ trống, không hoàn thiện câu nói trong một khoảng thời gian khá lâu, đủ để taehyung phải nhăn mặt lại vì sự khó hiểu ấy. Chẳng biết mục đích của việc ấy là gì, hoặc có lẽ nó chẳng có chủ đích gì cả, chỉ là yoongi khó nói mà thôi
" nhưng tôi thì không, taehyung. cậu đối xử với jungkook ra sao đừng mong quay đầu lại thêm nữa "
Anh ấy nói với taehyung trong một màu giọng ngang trầm, nó bình lặng nhưng nếu nghe kĩ sẽ thấy nhưng khoảng đau lòng. Yoongi cũng rất thương taehyung, nhưng tha lỗi cho anh ấy vì, nếu jungkook thực sự là định mệnh của anh thì anh sẵn sàng đánh đổi
BẠN ĐANG ĐỌC
letter- vkook
Short Story" Taehyung Anh biết không? rằng năm ấy đã từng có một người nguyện một đời yêu anh" " Thanh xuân năm ấy em dành trọn tâm tình của...