Chương 5: Tới đón người của cô đi đi

5.2K 497 9
                                    

Chương 5: Tới đón người của cô đi đi.

Một nhóm tráng hán kết bè kết phái tới đưa ấm áp, mấy ai có thể chịu đựng được?

Dù sao Tô Kỷ Miên cũng chịu không được.

Không chỉ chịu không được, thậm chí còn bị chọc tức đến độ muốn cười.

Nhưng mà đến cuối cùng vẫn là cố kiềm nén lại, liếc liếc mắt nhìn qua Dương Tiểu Duyệt lại đang đứng tránh ở quầy thu ngân nhô đầu ra ngoài nhìn trộm, khẽ cau mày, hốc mắt hơi ướt, khóe môi cũng theo bản năng lại đè xuống dưới.

Không tới hai giây, nháy mắt lại khôi phục thành bộ dáng tiểu bạch hoa mảnh mai đáng thương thường ngày.

Nếu Đỗ Thanh Thanh hiện tại đứng ở chỗ này, chỉ sợ nhịn không được hô to một tiếng chuyên nghiệp.

Cũng may lúc này đứng ở nơi đây chỉ có nhóm tráng hán đầu óc không tốt lắm, căn bản không những không nhận ra bất kì manh mối nào, thậm chí còn cho rằng Tô Kỷ Miên đây là lại bị bọn họ dọa tới rồi.

Trái tim không khỏi nhấc tới tận cổ họng, đối diện nhau vài giây, một bàn tay khác đang nhàn rỗi cũng nâng lên.

Bí kỹ ——

Hai tay bắn tim! ❤o(*°▽°*!)o❤

Khóe miệng Tô Kỷ Miên dùng mắt thường cũng thấy được co giật.

Mắt thấy hiện tại liền đến giờ phải thay ca, Tô Kỷ Miên không nghĩ lại tiếp tục cùng họ dây dưa, không khỏi chậm rãi giơ di động lên, lời lẽ chính đáng nói với bọn họ: "Tôi mặc kệ các người tới vì mục đích gì, đừng có lại dây dưa tới tôi, bằng không tôi liền báo cảnh sát!"

"Đừng đừng đừng." Tráng hán nghe vậy vội vàng lắc đầu, "Chúng tôi không có ác ý, thật sự là tới đưa ấm áp đưa đại ái!"

"Thuận tiện cùng ngài nói lời xin lỗi." Một cái tráng hán khác tiếp lời, "Sự tình ngày đó đều là hiểu lầm, thật sự đó, ngài là đại nhân đại lượng ngàn vạn đừng để ở trong lòng."

Thái độ xin lỗi còn rất thành khẩn, cũng không biết trong hồ lô rốt cuộc bán thứ thuốc* gì.

*trong hồ lô bán thứ thuốc gì: là một câu nói dân gian, ý chỉ không biết đang có âm mưu gì.

Tô Kỷ Miên vốn đang muốn nói thêm cái gì.

Chẳng qua lời nói còn chưa xuất khẩu, đã thấy một người trong nhóm đột nhiên vươn tay về phía nàng, giống như đụng vào vật phẩm dễ vỡ, đầu ngón tay chọc chọc nàng hướng vào trong cửa tiệm.

"Cô không phải muốn đi làm sao, chúng tôi sẽ không quấy rầy cô làm việc." Ngay sau đó lại nghe hắn nói, "Chúng tôi sẽ ở chỗ này đưa ấm áp, thuận tiện để cô nhìn thấy thành ý của chúng tôi."

Vừa dứt lời, cả nhóm tập thể lập tức phân tán thành hai hàng, lại lúc sau dưới cái nhìn chăm chú của Tô Kỷ Miên, thực mau ngồi xổm xuống, mỗi người chiếm cứ một khối râm mát nho nhỏ.

Đột nhiên lại nhìn trông giống như vài cụm nấm mọc đủ màu sắc.

Tô Kỷ Miên: "......"

(Hoàn) [BHTT-EDIT] Ác độc nữ xứng là nữ chủ đầu quả tim sủngNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ