- Vương dính người...
.
.
.Hai tuần chớp nhoáng cũng trôi qua, hôm nay Tiêu Chiến phải từ biệt ba mẹ Tiêu để cùng Vương Nhất Bác trở về thành phố B
- Chiến Chiến, Nhất Bác, tụi con đi đường cẩn thận - mẹ Tiêu đưa tay ôm Tiêu Chiến vào lòng
- Ba mẹ, tạm biệt...
Tiêu Chiến ôm ba mẹ mình, anh không kiềm lòng được mà nước mắt lăn dài. Hai tuần được ở cùng ba mẹ mình làm cho anh cảm thấy rất hạnh phúc. Tiêu Chiến cảm nhận được không khí gia đình cùng những tình cảm mà ba mẹ đã dành cho anh làm anh rất cảm động
- Ông bà ngoại ơi, tạm biệt
Tỏa nhi đưa tay ôm lấy ông bà ngoại của bé, được ở với ông bà làm Tỏa nhi rất thích, ngày ngày bé con được ông ngoại dẫn đi bắt cá, đi hái trái cây khuôn mặt của bé con đã đen nhiều đi trông thấy làm cho ai nhìn vào cũng cảm thấy rất buồn cười.
- Tỏa nhi của bà, đi đường cẩn thận, phải luôn bình an rồi lần khác về thăm ông bà nữa nha.
- Tỏa nhi biết rồi a~ tạm biệt ông ngoại - bé con hôn vào má của bà ngoại rồi lại hôn qua má của ông ngoại làm cho ông bà Tiêu lưu luyến không muốn rời xa bé con một chút nào cả
- Ba mẹ, tụi con đi trước, con sẽ thường xuyên đưa Chiến Chiến cùng Tỏa nhi về thăm ba mẹ
Vương Nhất Bác chào ba mẹ Tiêu kèm với một lời hứa làm ba mẹ Tiêu hài lòng mà gật đầu.
Cả nhà đã ngồi ổn định trên xe, Vương Nhất Bác khởi động máy rời đi. Tiêu Chiến cùng Tỏa nhi ở trong xe đưa tay vẫy vẫy ông bà Tiêu
- Tạm biệt ba mẹ
- Tạm biệt ông bà ngoại
Mẹ Tiêu đưa tay quẹt ngang dòng nước mắt của mình rồi nhìn theo chiếc xe đang chạy xa dần nơi đây. Ba Tiêu đứng bên cạnh an ủi
- Để tôi sắp xếp công việc ở nhà rồi đưa bà lên thành phố B thăm Chiến Chiến cùng Tỏa nhi có chịu không?
Mẹ Tiêu gật đầu không nói. Mới vừa xa Chiến Chiến cùng bảo bối nhỏ có một chút mà bà đã cảm thấy rất nhớ rồi.
-----
Trên xe trở về Bắc Kinh, Tiêu Chiến cùng Tỏa nhi đang hát một bài hát rất vui vẻ, Vương Nhất Bác vừa lái xe vừa lắng nghe... hắn không ngớt lời khen ngợi
- Tỏa nhi của ba hát hay quá
- Vậy em hát không hay? - Tiêu Chiến nhíu mày nhìn qua Nhất Bác
- Haha Chiến Chiến của anh hát hay nhất
- Ba Nhất Bác chê con hát dở hơn papa sao? - Bé con chu môi bắt bẻ ba Nhất Bác của mình
Vương Nhất Bác cảm thấy mình nên im lặng thì hơn nếu hắn mà còn nói nữa thì một trong hai người sẽ giận hắn mất.
Đang im lặng không dám lên tiếng bình phẩm thêm, lúc này phía sau đã có tiếng gọi hắn
- Nhất Bác
- Hửm? Anh nghe bảo bối
- Trước đây em làm công việc gì?
BẠN ĐANG ĐỌC
(Bác Chiến - End) Hợp Đồng Thế Thân
FanfictionThể loại hiện đại - cưới trước yêu sau - Ngược trước ngọt sau - có H - Kết HE - Sinh tử văn Tổng tài cao lãnh công x Ôn nhu hiền lành thụ (lừa người đó🤣) Nội dung câu truyện giống như tiêu đề của truyện, xúc tích, dễ hiểu🥰🥰🥰 Bản quyền thuộc về t...