- Ừ thì ghen đó, rồi sao?...
.
.
.Vương Nhất Bác muốn đưa Tiêu Chiến đi du lịch, hắn đặt hai vé máy bay đi Nhật Bản bù cho tuần trăng mật lần trước của cả hai không trọn vẹn.
Sáng nay, cả hai phải dậy thật sớm để chuẩn bị ra sân bay, ba mẹ Tiêu vì chuyến du lịch lần này cũng tay xách nách mang từ Trùng Khánh lên Bắc Kinh để cùng bà Vương chăm sóc hai bảo bối nhỏ. Nguyệt nhi cũng gần một tuổi rồi nên mức độ nghịch phá cũng tăng cao không thua kém anh trai Tỏa nhi là bao nên một mình bà Vương không thể chăm nổi.
Mấy ngày hôm nay, Tỏa nhi luôn trưng ra khuôn mặt không vui... sau khi biết tin hai baba của mình sẽ đi du lịch mà không có bé nên Tỏa nhi tỏ ra giận dỗi, không muốn ăn cơm, không thích nói chuyện làm cho Tiêu Chiến cùng Nhất Bác chỉ biết cười khổ trong lòng ra sức dỗ dành.
Tiêu Chiến cùng Vương Nhất Bác đang loay hoay chuẩn bị hành lý để ra sân bay cho kịp giờ, chuyến bay Vương Nhất Bác đặt vé bắt đầu lúc 7 giờ sáng nên cả hai phải tranh thủ một chút. Vừa mở cửa bước ra bên ngoài, Tiêu Chiến cùng Vương Nhất Bác giật thót mình khi trông thấy Tỏa nhi với ánh mắt to tròn ngấn nước, môi bĩu ra ủy khuất nhìn ba Nhất Bác cùng papa Tiêu Chiến làm cho cả hai đau lòng cúi xuống ôm lấy bé con vào lòng rồi hôn vào má bé con
- Tỏa nhi, trời còn sớm sao con không ngủ?
- Con muốn... hức... tiễn ba Nhất Bác cùng papa
Bé con nghẹn ngào nói trong nước mắt, khuôn mặt tủi thân làm cho Tiêu Chiến đau lòng liền đưa tay ra phía sau lưng Tỏa nhi khẽ vỗ về
- Tỏa nhi ngoan, papa hứa sẽ mua quà cho con với Nguyệt nhi nha, sau khi ba đi du lịch về cả nhà chúng ta sẽ xuống nhà ông bà ngoại chơi, lúc đó con sẽ tha hồ được theo ông bà ngoại đi câu cá a~
- Có thật không ạ?
- Là thật mà, papa hứa
Tiêu Chiến vừa nói vừa đưa ngón tay út của mình ra trước mặt bé con, Tỏa nhi có chút vui vẻ mà đưa ngón tay nhỏ của mình móc vào tay Tiêu Chiến rồi nở nụ cười thật tươi, trên má vẫn còn hai hàng nước mắt chưa khô. Vương Nhất Bác buồn cười đưa tay lên xoa đầu bé con
- Tỏa nhi ở nhà ngoan nhớ chăm sóc Nguyệt nhi thay ba có biết không?
- Sao ba Nhất Bác không ở nhà chăm Nguyệt nhi để con cùng papa đi du lịch thôi a~
Vương Nhất Bác đen mặt khi nghe con trai bảo bối của mình trả treo như vậy. Còn nhỏ mà đã dám dành người của hắn luôn sao... Vương tổng không cho phép nha. Vương Nhất Bác dứt khoát kéo hành lý của anh cùng hắn ra bên ngoài không thèm nhìn bé con nữa... Tiêu Chiến nhìn theo hắn chỉ biết lắc đầu cười khổ... cả con trai của mình mà cũng ghen cho bằng được
Ông bà Tiêu từ trong phòng bước ra đứng nhìn một màn chia tay tiễn hai ba của bé con làm cho ông Tiêu có chút xót bảo bối nhỏ của ông
- Tỏa nhi của ông ngoan lắm nha~ lát nữa ông cùng con ra vườn nhà bà nội trồng cây có chịu không?
Tỏa nhi đưa ánh mắt to tròn chớp chớp nhìn ông ngoại rồi mỉm cười gật đầu. Bé con vui vẻ quấn lấy ông ngoại không rời, đúng là trẻ con... khóc đó rồi quên đó... ông Tiêu âm thầm cảm thán
BẠN ĐANG ĐỌC
(Bác Chiến - End) Hợp Đồng Thế Thân
FanfictionThể loại hiện đại - cưới trước yêu sau - Ngược trước ngọt sau - có H - Kết HE - Sinh tử văn Tổng tài cao lãnh công x Ôn nhu hiền lành thụ (lừa người đó🤣) Nội dung câu truyện giống như tiêu đề của truyện, xúc tích, dễ hiểu🥰🥰🥰 Bản quyền thuộc về t...