Chap 25: Disappear

1.5K 72 24
                                    

"Sao cái tên này lại xuất hiện ở đây?"

Câu hỏi của Jungkook thành công thu hút sự chú ý của tôi. Nhìn theo hướng mà anh đang nhìn, tôi sực nhớ ra mình đã đến đây cùng với Jimin, chỉ vì quá lo lắng cho bố mà quên mất sự hiện diện của anh. Tôi vội giải thích với Jungkook.

"Là...là Jimin đưa em đến đây."

Mặt Jungkook tối sầm khi nghe câu trả lời từ tôi. Hai đầu chân mày anh nhíu chặt.

"Em và hắn ta lại ở cùng nhau?"

"Không phải...mà cũng đúng. Jimin đã có mặt kịp thời khi em suýt bị xe tông nên...nên bọn em đã ở cạnh nhau."

Tôi dè dặt trả lời, trong lòng rất sợ Jungkook sẽ lên cơn cáu bẩn rồi lại lôi tôi lên giường mà trút giận. Jimin vốn đã không có ấn tượng tốt với Jungkook, giờ vì chuyện của Naeri mà lại càng ngứa mắt hơn nữa. Anh gằn giọng với Jungkook.

"Cậu có biết ai là kẻ khiến cho Soo Ahn suýt gặp nạn không? Chính là cô tình nhân của cậu đấy."

"Jimin, anh đừng nói nữa."

Tôi lên tiếng nhắc nhở Jimin, nói cho cùng đó cũng là chuyện giữa ba người chúng tôi. Jimin không nên xen vào thì tốt hơn. Jungkook nghe Jimin nói xong thì biểu cảm rất ngạc nhiên, anh nhìn tôi từ trên xuống dưới trong khi hỏi.

"Là Naeri làm thật sao? Em không sao chứ? Vết thương có nặng không?"

Jungkook lo lắng thấy rõ khi nhìn thấy mấy dấu băng bó vết thương của tôi. Ánh mắt quan tâm đó đã bao lâu rồi tôi mới được thấy lại lần nữa. Cảm thấy dù mình có bị thương nặng hơn nữa để đổi lấy sự quan tâm của anh thì cũng rất xứng đáng. Tôi không cản được nụ cười mãn nguyện của mình, lắc đầu nhìn anh.

"Em không sao cả, chỉ là xây xát nhẹ thôi."

Tiếng chuông điện thoại của Jungkook cắt ngang cuộc trò chuyện của chúng tôi, những lời định nói tiếp đành cất lại vào trong dạ. Là điện thoại từ công ty của Jungkook gọi anh về để chuẩn bị cho lịch trình tiếp theo. Dù có chút buồn nhưng tôi vẫn cố cười để trấn an anh.

"Em không sao. Anh có việc thì cứ đi trước đi. Em sẽ báo cho anh khi bố ổn hơn."

"Sau khi công việc hoàn thành, anh sẽ ghé qua đây. Anh sẽ để chuông điện thoại, có gì cứ gọi cho anh."

"Em biết rồi."

Jungkook trước khi đi còn quay lại dặn dò tôi thật kỹ lưỡng trong khi hai mắt thì lườm nguýt Jimin đang đứng dựa lưng vào tường.

"Đuổi tên kia về sớm đi."

Tôi gật gật đầu cho có lệ với Jungkook chứ làm sao có thể lên tiếng đuổi Jimin đi cho được. Người ta có ơn với tôi đến thế kia mà. Chỉ là không ngờ đến một khi Jimin không nghe tôi mở miệng thì sẽ ngồi lại đến tận cùng thật. Đến tận khi bố tôi cấp cứu xong, được chuyển về phòng hồi sức nghỉ ngơi. Tôi túc trực bên bố thì Jimin cũng luôn có mặt để canh chừng tôi. Đến khi chắc chắn tình trạng của bố đã ổn, tôi mới cùng Jimin đến nhà ăn của bệnh viện để ăn tối. Suốt cả ngày từ lúc sáng đến tận chiều tà thì chúng tôi mới được dùng bữa. Có lẽ vì đói nên tôi cảm thấy bữa cơm đơn giản ở nhà ăn này lại còn ngon hơn cả những thứ cao lương mỹ vị ở nhà hàng. Khi bữa ăn gần đến hồi kết, chiếc tivi treo trên tường của nhà ăn đang phát chương trình thời sự buổi tối và đưa tin vừa mới cập nhật về một vụ tai nạn giao thông nghiêm trọng khiến nạn nhân không qua khỏi. Thông tin của người đó được biên tập viên đọc rõ ràng rành rạnh. Nạn nhân được xác định là Lee Naeri, 20 tuổi, là cựu quản lý của ca sĩ JK.

[JKxYOU] All Of My Life - Trọn Kiếp Yêu AnhNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ