Mùa thu đến khi những cái nắng gắt gỏng dần chuyển sang màu hổ phách.
Mùa thu đến khi những chiếc lá trở nên giòn rụm rồi chết dần đi.
Mùa thu đến khi ngày thì ngắn lại còn nỗi nhớ lại dài ra.
Mùa thu đến khi em nhìn anh cười, câu "yêu anh", em nuốt ngược vào trong.
SeongWu ngồi sát ô cửa kính, để bản thân mình trở nên vàng vọt trong cái nắng hổ phách đầu thu. Anh ôm đàn và gảy những vòng hợp âm nối tiếp nhau. Daniel ngồi từ phía xa nhìn anh, cậu ngâm nga hát theo vòng hợp âm mà SeongWu đánh.
Hôm nay, phải đến khi hoàng hôn xuống thì cả hai mới được nghỉ ngơi đôi chút. Dạo gần đây, tiếng tăm của "Chàng trai đến từ vũ trụ song song" ngày một nhận được sự quan tâm lớn. "Chàng trai đến từ vũ trụ song song" là cái tên mà Daniel chọn cho SeongWu khi họ mở một tài khoản để đăng những clip hát của SeongWu. Không ngờ, những video đó cũng là một cách quảng bá tốt cho cửa hàng hoa. Lượng khách ngày một nhiều hơn, họ đến vì muốn mua hoa, vì muốn gặp "Chàng trai đến từ vũ trụ song song". Có những cô gái đến rồi, lại muốn nhìn bạn của "Chàng trai đến từ vũ trụ song song" hơn. Từng có một lần Daniel nghe được một người khách nói rằng, Daniel và SeongWu đứng cạnh nhau trông rất hợp. Điều đó làm Daniel vui đến tận nhiều ngày sau đó. Cậu thích lời khen đó, vì cậu thích SeongWu, rất nhiều.
Sự cố phát sinh vào cái đêm mưa giông mất điện lần đó, cả SeongWu và Daniel đều chưa từng nhắc lại. Họ đều vờ như những điều đó chưa từng tồn tại, nhưng thật ra sâu bên trong, có đôi lần cả hai đều đỏ mặt khi những ký ức ấy chợt ùa về trong phút chốc. Cậu bước đến chỗ SeongWu và ngồi bên cạnh anh, im lặng lắng nghe tiếng đàn phát ra từ những ngón tay xinh đẹp của SeongWu và ngửi thấy mùi hương của anh hoà với mùi hoa từ cửa hàng nhỏ. Con phố bên ngoài vừa cam vừa đỏ. Daniel nhìn vài chiếc lá đang chết dần dưới cái nắng màu hổ phách rực rỡ. Đáng thương thật, nó chẳng đủ mạnh mẽ để tắm trong cái nắng đó qua hết mùa thu này. Có đôi lần Daniel muốn hỏi SeongWu rằng, anh có hối hận về buổi đêm hôm đó hay không, nhưng cậu chẳng thể nào tìm được cách mở lời. Có đôi lần Daniel muốn nói với SeongWu rằng, đó không phải là sự cố do cả hai đã say mà ra. Vì cho dù Daniel có trong trạng thái tỉnh táo đi nữa, cậu vẫn muốn được hôn anh. Daniel có đôi lần muốn hỏi SeongWu rằng, rốt cuộc cậu nằm ở đâu trong tim anh? Chỉ là một người bạn, hay lấp ló đâu đó vẫn là bóng dáng của một Daniel trong quá khứ đượm buồn của anh, hay đã ở một vị trí nào đó đặc biệt hơn giống với điều mà cậu mong muốn. Daniel đột nhiên nói khi thêm một đợt lá vàng đỏ rơi rụng bên ngoài.
- SeongWu à. Em muốn anh ở lại đây càng lâu càng tốt.
Những tiếng đàn từ tay SeongWu ngưng hẳn. Chỉ còn lại một nốt hơi vang đang nhạt dần giữa không trung. SeongWu nhìn Daniel, đôi mắt nâu lấp lánh và chân thành khiến trong lòng SeongWu dậy lên một cảm giác rất lạ.
- Vậy còn SeongWu thì sao? - Anh nhẹ hỏi.
- Anh ấy vốn dĩ vẫn sẽ quay lại mà. Nhưng chỉ là em muốn ở bên cạnh anh lâu thêm một chút nữa.
SeongWu cụp mắt, anh quay lại với sáu dây đồng trên cây guitar. Tiếng đàn lại phát ra như thể câu nói của Daniel chưa từng tồn tại. Mãi một lúc sau, SeongWu mới trả lời bên trong những tiếng đàn rải rác của mình.
BẠN ĐANG ĐỌC
Vũ Trụ Song Song
FanfictionNgôi sao này, ngôi sao kia. Hành tinh này, hành tinh kia. Thiên hà này, thiên hà kia. Rồi thì... Vũ trụ này, và một vũ trụ khác nữa...