Episode XXXIII Excision (Cắt bỏ)

30 3 0
                                    

Episode XXXIII Excision (Cắt bỏ)

Editor: Rosaline

Beta: Rosaline


Hơn hai mươi phút sau, người sở thực nghiệm đến. Bốn người áo khoác trắng ttrong phòng bị tôi và Augustine làm cho suy nhược thần kinh, chẳng qua cái Richard kia coi như không chịu thua kém, ở lúc người của sở thực nghiệm tới "ung dung" mà ra khỏi phòng, đem một lọ chất lỏng màu đỏ giao cho bọn hắn, chẳng qua vừa về tới trong phòng, hai chân hắn lập tức mềm nhũn dựa vào lưng cánh cửa trợt ngồi trên đất.

"... Ngươi, ngươi hài lòng chưa..." Ánh mắt của Richard nhìn bốn phía, tìm kiếm tôi không nhìn thấy, "Có thể... Có thể buông tha chúng tôi đi!"

"Buông tha các ngươi? Thế nhưng tôi nói rồi mấy anh trai á một người cũng trốn không thoát nga."

Tôi ngọt ngào nói, vung tay lên, không trung lại thêm ba hư không đầu người. Bốn cái hư không đầu người ở dưới thao túng của tôi phân biệt hướng về phía bốn người áo khoác trắng bay đi, xoay quanh ở bên cạnh họ. Sau đó đầu người há mồm, khóe miệng một đường kéo đến bên tai, khoang miệng sâu không thấy đáy nhất thời dọa ngất hai người áo khoác trắng.

"Chơi thật tốt, hì hì hi..."

"Ngươi... Ngươi không đi truy bọn họ sao...?" Richard ôm đầu, tránh né hư không xung quanh của tôi.

"Truy? Bọn họ trốn không thoát đâu, ai cũng trốn không thoát đâu nga."

Tôi cười, trôi nổi đến bên người Augustine, kéo kéo hắn, hắn hiểu ý nắm mặt của tôi hôn xuống, sau đó cầm lấy một máy thiết bị hướng cửa sổ thủy tinh ném đi, cửa sổ bể tan tành rồi trôi dạt đến bên ngoài, đi theo xe những người đó.

Bên trong người thấy cảnh này cho là tôi rốt cục rời khỏi, thở phào nhẹ nhõm, thế nhưng tôi vẫn còn không có ý định cứ như vậy buông tha bọn họ. Phía sau vui cười, tôi và Thụy lại bắt đầu phá hư dụng cụ, thẳng đến khi bốn người đều mất đi tri giác, tôi mới lật bản đồ bên trong sở vừa mới cầm được, xuất phát hướng về phía phòng khác.

Cả đêm, tất cả phòng lớn nhỏ của sở thực nghiệm đều bị tôi từng cái ân cần thăm hỏi qua, cửa điện tử nghiêm mật cũng không chống đở nổi hư không của tôi, toàn bộ dụng cụ thí nghiệm khoa học nhìn không vừa mắt đều bị đập hư, toàn bộ chất lỏng màu đỏ sau khi đều bị tôi pha trộn vào thứ khác hắt ở trên tường trên mặt đất. Lúc chưa thỏa mãn vẫn phải rời đi đã là hơn hai giờ sáng, tôi ngáp một cái trên không trung nhìn toà nhà dưới chân, lúc này nó cuối cùng cũng trong ngoài nhất trí mà đổ nát.

Trở lại khách sạn Pháp, Augustine đã trở về, trên bàn để một xấp tài liệu, thoạt nhìn thu hoạch cũng không nhỏ. Tôi đem chồng văn kiện mình mang về để ở phía trên, cởi áo khoác dính mùi nước khử trùng, mặt nhăn mày cau, ném vào trong thùng rác.

"Thực sự là mùi vị làm người ta buồn nôn." Tôi chu mỏ, ngồi vào trong lòng Augustine.

"Nếu buồn nôn thì cứ cởi rồi ném hết đi." Augustine thả tư liệu trong tay xuống cười nói.

[HCV] Ám Dạ Chi TộcNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ