Episode XXXV Earful

44 3 0
                                    

Episode XXXV Earful

Editor: Linh Lê

Beta: Rosaline


Tối hôm sau, tôi cùng Augustine hỏi thăm nhau vài câu, rồi dẫn Thụy cùng Lodge xuất phát. Bên trong pháo đài Termeur đã tụ tập ba tên Công Tước cùng gần mười tên hầu tước, mà Termeur cũng không nghĩ tới tôisẽ đến một mình.

"Blood-red bat đâu? Sao không cùng đi?" Termeur đã sẵn sàng xuất phát, người hầu đang mặc áo choàng cho hắn.

"Augustine ở lại. Anh Termeur cũng biết Weafer chúng ta không đủ người, hơn nữa lại giáp với Sade, không thể không cẩn thận đề phòng." Tôi vừa vuốt ve lông Lodge vừa nói, "Báo thù mười năm không muộn, nhưng nếu như không cẩn thận đánh mất Weafer thì thật sự không còn mặt mũi gặp ông cố ngoại rồi."

"Nói cũng đúng." Termeur mỉm cười cúi người hôn trán của tôi rồi nghĩ tới gì đó liền đột nhiên cười ra tiếng, "Nếu như vậy, ta cũng nghĩ ra một ý tưởng hay."

Hắn quay ra một Huyết tộc phân phó vài câu, người kia kinh ngạc nhìn hắn, rồi lập tức biến mất trong không trung. Trong chốc lát, hắn trở về, phía sau là bốn Huyết tộc mang một chiến quan tài chạm khắc tinh xảo. Quan tài vừa mở, hương hoa bách hợp thơm ngát tỏa ra dịu dàng.

". . . . . . Anh Termeur không phải là muốn tôi nằm vào đó đâu nhỉ." Tôi đau khổ nhìn vào chiếc quan tài chứa đầy hoa bách hợp. Mặc dù Vampire thường hay nói là ngủ trong quan tài, nhưng tôi không nghĩ rằng cái này thoải mái hơn Simmons.

"Không sai, hai Thân Vương là ta và em nửa đêm đi pháo đài Lang Vương, Vidocq Điện hạ chắc chắn sinh nghi. Vì lẽ đó không bằng em ẩn giấu khí tức nằm ở bên trong, quang minh chính đại để người của ta khiêng vào, đi vào trong phòng rồi trở ra, không phải càng dễ dàng thành công sao?"

Tôi nghĩ, cảm thấy cũng hợp tình hợp lý. Ở trong quan tài tôi cũng có thể nghe được động tĩnh bên ngoài, hơn nữa Termeur cũng không thể bán tôi, Huyết Giới tuy rằng không nhỏ, nhưng tôi dù sao cũng là Thân Vương, ngoại trừ sáu Thân Vương khác, không ai có thể bắt được tôi.

"Được rồi, vậy ta coi như là một món quà vậy. Anh Termeur đừng thật sự bán đứng ta là được."

Hắn nhìn gương mặt có chút trẻ con của tôi, mỉm cười dịu dàng, "Ta làm sao cam lòng, muốn bán cũng là bán cho chính ta mới được."

Termeur sai người đẩy hoa ra một chút, tôi bước vào, quay đầu lại nhìn Lodge theo đuôi chạy vào thành. Quan tài dưới đáy có lót đệm xốp mềm, tôi sửa lại tóc một chút, thoải mái nằm xuống, mấy Huyết tộc vừa định thay tôi thu dọn quần áo, lại bị Termeur ngăn lại. Hắn tự mình vuốt áo sơ mi và áo khoác của tôi, đặt mái tóc đã buộc chỉnh tề lên ngực phải, lại đặt hoa bách hợp xung quanh tôi.

"Em thực sự đẹp đẽ vô cùng, Lăng, thật giống mỹ nhân say trong giấc ngủ, ta càng ngày càng đố kị Blood-red bat kia rồi." Hắn lại hôn lên trán tôi.

"Ha ha, cảm tạ anh Termeur đã ca ngợi." Tôi cười ngọt ngào, dùng kết giới tiêu trừ khí tức, mười ngón giao nhau đặt ở trên bụng, Thụy cũng nhanh chóng vòng qua một bên cổ tôi, dùng hoa bách hợp trắng nõn giấu đi thân thể chính mình.

[HCV] Ám Dạ Chi TộcNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ