Chap 17 Tỉnh dậy

451 34 7
                                    

(Tui sửa là hôn mê 2 tuần thành 2 tháng rồi nha) 

    Chuyến đi cứ thế mà bị hủy bỏ. Mọi người ai cũng thay phiên chăm em, nhưng em vẫn nằm đó, vẫn bất tỉnh khiến anh đau khổ tột cùng. Thầy Dumbledore đã họp với 2 vị hiệu trường trường Durmstrang và Beauxbatons, thuyết phục họ bằng điểm số của em trong các bài kiểm tra định kì và cả 2 đều thông cảm cho sự việc này nên họ đã quyết định lùi lịch thi của Kì thi Tứ Phù Thủy sang 5 tháng sau để em có thể dần dần bình phục hoàn toàn mới thi.

_____________

     Đã 1 tháng trôi qua, bây giờ là ngày 3 tháng 10. Anh vẫn hằng ngày đến thăm em, từ khi em gặp chuyện, anh cũng chả buồn ăn cũng chả buồn chăm vẻ ngoài, gương mặt hốc hác, tóc tai rối mù. Ai cũng lo cho anh lắm, lúc em mới gặp chuyện anh còn bỏ bữa tận 3 ngày, nhốt mình trong phòng, nhờ David và mẹ khuyên thì ít nhất anh cũng chịu ra khỏi phòng và ăn 1 bữa.

Cedric: Gracie à, sao em còn chưa dậy nữa, em đã bỏ lỡ sinh nhật của anh rồi đó...

"Ưm!.."

     Anh vừa nghe thấy tiếng gì đó. Anh thề với Merlin là anh nghe tiếng đó phát ra từ em.

Cedric: Gra..Gracie? 

Gracie: Ưm...

     Anh vội chạy ra ngoài tìm mọi người và bà Pomfrey. Ai khi nghe em đã tỉnh cũng chạy hớt ha hớt hải, thở hồng hộc vào. 

Sarah: Con gái của ta, cuối cùng con cũng tỉnh.

     Mẹ em, vẫn luôn là người mít ướt nhất, khóc sụt sùi, nhưng cái mà em không ngờ đó là... cả bọn bạn em ai cũng khóc, không biết là vì mừng em đã tỉnh dậy sau 3 tháng dài đằng đẵng hay sao nữa.

Pomfrey: Trò có cảm thấy đau ở đâu không?

Gracie: Em thấy đau đầu ạ, đau lắm ạ.

Pomfrey: Ta sẽ kê thuốc cho trò. Trò có biết là trò tỉnh lại là 1 kỳ tích không?

Gracie: Sao ạ?

Pomfrey: Với chuẩn đoán của ta, trò ít nhất cần 2 tháng trở lên để tỉnh lại vì trò mất quá nhiều máu và bị hôn mê sâu. Trò biết đó chuẩn đoán của ta chưa bao giờ sai nhưng bây giờ có lẽ là ta sai thật.

Ron: Đúng là kỳ tích.

Her: Mình lo cho cậu lắm đấy biết không?

     Hermione vừa nói vừa khóc, cả Luna và Ginny nữa, không ngờ sau khi em bất tỉnh các cậu ấy lại mít ướt như thế.

Gracie: Ôi trời các cậu đừng khóc nữa, mình đã tỉnh dậy rồi mà, còn về việc mình tỉnh lại thì có thể là nhờ Rosy đấy?

Harry: Cậu nói vậy là sao?

Gracie: Mình gặp cậu ấy trong cơn hôn mê...

____Trong cơn hôn mê____

.....: Gracie.

Gracie: Ro..Rosy?

Rosy: Mình đây. Mình có chuyện muốn nói với cậu.

Gracie: Sao nào cô gái của mình?

Rosy: Thật ra mình không là á phù thủy, lúc đó mình là cháu gái duy nhất còn sống của Grindelwald, Gellert Grindelwald... Nhưng có lẽ bây giờ tớ không còn rồi...

[CEDRIC×YOU]  Love Everything About YouNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ