nineteen

744 126 5
                                    

nó trừng mắt lên nhìn chằm chằm anh. sau đó anh chỉ ngước đầu lên mà chẳng nói gì.

"ồ, em gái?"

"ju seokhoon? thế quái nào anh lại dám vác mặt về hàn quốc sau những chuyện mà cha con anh đã làm cơ chứ?" - ju seokgyeong điên tiết mà đá mạnh một cái nữa vào ghế. điều này làm cho ju seokhoon mất đà mà ngã nhào xuống đất.

bae rona thấy vậy thì chỉ biết im bặt. nụ cười trên môi cũng đã tắt hẳn. nhưng vì như nàng đã từng nói, nàng không cấm cản nó đánh nhau đâu. nên nó muốn làm gì thì làm. chỉ cần biết mò về với nàng là được rồi.

"mẹ kiếp! cha con anh đánh đập mẹ tôi chưa đủ hay sao mà còn dám trở lại đây hả?!" - mặc kệ những lời nói khó nghe của nó, anh chỉ cười khẩy, phủi phủi áo mình cho phẳng rồi đứng dậy.

"anh nên nhớ anh và tôi cũng chẳng có cùng huyết thống gì đâu nên đừng tự cho bản thân mình là anh trai của tôi nữa!" - mắt nó đỏ ngầu, những tơ máu hiện lên rõ trong đó khiến mọi người xung quanh khiếp sợ.

lee minhyuk nhìn cảnh tượng trước mắt. môi cậu lại cong lên, cao hứng khi thấy kẻ vừa làm đau mình bị bạn thân chửi rủa một trận.

nhưng nàng thì khác, nàng nhíu mày nhìn chằm chằm nó. trong đầu lại chạy đi chạy lại những câu từ vừa được buông ra từ miệng của nó.

ju seokgyeong và cô shim suryeon từng bị bạo hành gia đình sao?!

"seokgyeong à. bình tĩnh lại đi chúng ta lên sân thượng một chút." - thấy tình hình có vẻ không ổn, nàng chỉ đành nắm chặt tay nó rồi kéo nó rời đi.

trước khi ra khỏi lớp, nàng còn nghe rõ được tiếng ju seokhoon nói với theo.

"rona à! từ giờ chúng ta chính thức trở thành bạn bè có được không?"

"ừm..."

nhưng nàng không quay đầu nhìn lại, trong lòng nàng lúc này chỉ có mỗi hình ảnh của ju seokgyeong và lời nói khi nãy của nó.

giờ đây, cả hai đang ngồi ở trên sân thượng của trường.

"ăn đi." - đưa cho nàng một cái bánh ngọt cùng với hộp sữa chuối. nó biết nàng sẽ chẳng chịu được đói quá một tiết đâu.

vậy mà trường học lại không bán loại bánh nàng yêu thích, nên nó chỉ đành ra ngoài để còn mua đồ ăn sáng cho nàng thôi.

"cậu...có muốn kể mình nghe không? về những chuyện lúc nhỏ ấy." - nàng có hơi do dự, nhưng sau đó lại kiên định với câu hỏi của mình. vì nàng biết nó sẽ không từ chối bất kì một lời đề nghị nào của nàng đâu.

ju seokgyeong chính là cưng chiều nàng đến nỗi chỉ thiếu điều muốn đội cho nàng một cái vương miện rồi để nàng leo lên đầu mình ngồi.

còn nó, khi nó thấy nàng hỏi vậy thì lại cắn môi khó xử không biết nên làm gì. nó không phải một đứa giỏi kể chuyện, và nó cũng ít khi mở lòng nữa. nhưng có lẽ là do nàng quan tâm nó, nên nó sẽ cố để kể cho nàng một cách rõ ràng nhất.

"nhưng mày phải ăn đã. ăn xong tao mới kể." - rồi trong vô thức, nó hôn nhẹ lên má nàng. nàng thì chẳng còn lạ lùng với những cái hành động tiếp xúc thân mật này của nó nữa đâu. khi được nó hôn, nàng chỉ mỉm cười rồi ngoan ngoãn làm theo lời nó thôi.

deskmate • jskxbrnNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ