đi mãi đến đêm mới về. lần này nàng lại ngồi cùng xe với ju seokgyeong để về hera palace.
vừa lên xe, nó đã cảm thấy vai của mình bị đè nặng lên. quay đầu sang bên phải, đập vào mắt nó chính là khuôn mặt xinh xắn đang ngủ gật trên vai mình.
chết rồi! khuôn mặt này của cậu sẽ giết chết người đó bae rona!
"tao tò mò không biết tại sao lúc nào trông mày cũng dễ thương như vậy đấy?" - xoa nhẹ một bên má mềm mại, có lẽ tim nó sắp tan thành một vũng nước rồi. tan trong sự dễ thương của người đang ngủ say trên vai mình.
sau khi xe đỗ trước cửa toà nhà hera palace, nó định gọi nàng dậy. nhưng cuối cùng vì một lí do nào đấy mà nó lại không làm vậy. phải khó khăn lắm nó mới bế được nàng lên mà không làm nàng tỉnh giấc.
nhưng nơi nó đưa nàng về không phải căn hộ 4502, nơi nó chọn là căn penthouse tầng 100 của gia đình nó.
đặt nàng nằm trên giường, nó chủ động kéo chăn lên đắp cho nàng. sau đó rời đi để uống nước. khi về phòng, nó lại thấy nàng đang nằm co người lại. có lẽ là lạ chỗ nên khó ngủ chăng?
nhẹ nhàng tiến về phía nàng, nhưng thứ nó thấy lại là một khuôn mặt nhăn nhó. kèm theo đó là những giọt nước mắt đang chảy dài xuống hai bên má nàng.
"mẹ...con không đi mỹ đâu...đừng để con sang đó một mình...được không mẹ?"
"con...con sẽ ngoan mà...mẹ đừng bắt con rời xa mẹ...đừng bỏ rơi con mà mẹ ơi..."
từng lời nói nghẹn ngào được vang lên giữa không gian yên lặng. qua từng câu nói của nàng, có thể đó là một cái bóng tâm lý mà nàng chẳng tài nào chữa lành được.
nó nắm lấy tay nàng, xoa nhẹ lên lòng bàn tay mềm mại kia. chỉ thầm mong cho nàng nín khóc. nhưng nàng lại vì sự nhẹ nhàng bất ngờ đó mà giật mình tỉnh giấc.
đập vào mắt nàng là khuôn mặt lo âu của nó. nàng không nói gì, chỉ ôm chặt lấy nó rồi tiếp tục khóc nấc lên.
hai tay nó giờ đây lơ lửng trên không trung. vừa muốn ôm lấy nàng, lại vừa cảm thấy ngại ngùng khi làm vậy. nhưng nhớ về chuyện sáng nay, nó vẫn ôm chặt nằng vào lòng.
phải đợi một lúc lâu sau, nàng mới chịu rời khỏi vòng tay của nó.
"mày làm sao thế? sao lại khóc đến sưng mắt như vậy?" - dùng tay mình lau đi những giọt nước mắt còn vương trên mi nàng, nó ân cần hỏi han. nhưng đáp lại sự ân cần đó là một khoảng không tĩnh lặng.
"không muốn nói cũng không sao. đêm nay ngủ lại đây đi, tao nhớ là cô yoon hee đi công tác ở anh quốc hết tuần này mà, đúng không?"
"vậy à? cậu còn biết nhiều thứ về mẹ hơn cả tôi nữa." - nở một nụ cười mỉa mai, mắt nàng đã sưng húp lên nay lại còn trùng xuống. nhưng nó không để ý đến thái độ của nàng lắm.
rồi trong vô thức, nó để hai tay chống xuống giường, môi nó cứ từ từ tiến gần đến môi nàng. chỉ khi đã gần chạm đến, nàng mới giật mình quay mặt đi.
"tôi sẽ về nhà. ở đây phiền cậu lắm."
"không phiền đâu. mày...đừng khóc nữa. tao không biết dỗ đâu." - hai người vẫn đang ở trong tư thế ngại ngùng đó thì bỗng nhiên cửa phòng của nó bị mở ra.
BẠN ĐANG ĐỌC
deskmate • jskxbrn
Fanfictie"cậu không định học sao?" "mình sẽ đợi cậu kèm mình." bắt đầu: 27/09/2021 kết thúc: ??/??/2022 - #1 leeminhyuk - 20/10/2021 #1 yoojenny - 23/10/2021 #1 juseokgyeong - 27/10/2021 #1 haeunbyul - 28/10/2021 #1 ohyoonhee - 15/11/2021 #1 baerona - 02/06...