19. Thoả mãn

876 79 14
                                    

⚠️⚠️🔞🔞⚠️⚠️

Cơm nước xong xuôi, Tiêu Chiến còn đang rửa bát trong bếp Vương Nhất Bác đã chạy về nhà tắm rửa.

Khi cậu trở lại mái đầu còn đang nhỏ nước, Tiêu Chiến tức giận gầm gừ sau đó lôi cậu vào phòng ngủ, để cậu ngồi trên giường còn bản thân chăm chỉ sấy tóc, vừa sấy vừa càm ràm

"Em đó, trời bắt đầu vào đông rồi, còn dám để đầu ướt chạy lung tung, đến lúc bị cảm anh không chăm em đâu rõ chưa hả?"

"Vì em có anh, nên em ỷ lại"

"Hừm..."

Tiêu Chiến vừa bỏ máy sấy xuống, Vương Nhất Bác liền lưu manh quay người ép anh xuống giường.

"Tiêu Chiến, làm nhé?"

Tiêu Chiến ngại ngùng, một chút liền gật đầu.

Nụ hôn của Vương Nhất Bác luôn là thứ thuốc kích thích khiến cho Tiêu Chiến trầm mê tình nguyện sa vào. Bàn tay ranh mãnh như rắn liên tục trườn vào trong lớp áo ngủ dày của Tiêu Chiến, mạnh mẽ xoa nắn khắp nơi. Yêu nhau bao lâu, Vương Nhất Bác đương nhiên hiểu Tiêu Chiến vô cùng nhạy cảm. Cậu ghé môi vào vành tai anh cẩn thận hôn liền mấy cái, sau đó vừa thổi hơi vừa đưa lưỡi ra liếm láp, thành công làm Tiêu Chiến rên lên mấy tiếng.

"Thật nhạy cảm"

"Ưmm.. nhột em"

Vương Nhất Bác thực sự cảm thán bản thân mình là người không có tiền đồ khi đứng trước một Tiêu Chiến yếu mềm như lúc này. Cậu nhanh nhẹn liếm láp cần cổ mảnh khảnh của anh, còn không quên để lại vài dấu hôn đậm ngắt, bên dưới hai tay cũng tự nhiên mà cởi bỏ áo quần của anh, vừa vuốt ve động chạm vừa xoa nắn hai nụ hoa xinh xắn đang dần nở rộ.

"Hức.. em... ngứa..."

"Ngứa ở đâu?"

Tiêu Chiến nắm lấy tay Vương Nhất Bác đặt lên ngực mình, vô cùng dịu ngoan mà nức nở cầu xin.

"Xoa xoa đi mà"

Vương Nhất Bác cúi đầu, một bên cắn nút một bên xoay vần, Tiêu Chiến thoả mãn ưỡn người, càng dâng sâu ngực mình vào miệng Vương Nhất Bác.

"Hức.."

Vương Nhất Bác mò mẫn xuống bên dưới tách mở hai chân anh, nắm lấy tính khí đang cương đến rỉ nước mà xoa nắn, trêu chọc.

"Aaaa.. mạnh lên... nhanh.. muốn nhanh..."

Vương Nhất Bác theo lời anh tăng tốc, qua một lúc Tiêu Chiến không chịu được nữa liền bắn ra. Chất lỏng đặc sệt vương đầy trên bụng trên ngực Tiêu Chiến. Anh mệt mỏi nằm bất động trên giường, Vương Nhất Bác đưa tay quệt lấy một ít tinh dịch, chậm chạm đưa xuống phía sau, Tiêu Chiến cảm nhận được điểm khác lạ, vội vàng nắm lấy tay Vương Nhất Bác

"Sao... sao lại vậy? Anh... anh rõ ràng... Em... em"

Tiêu Chiến nói năng lộn xộn, Vương Nhất Bác bật cười cúi đầu hôn anh. Chiếc lưỡi nhanh chóng chui vào khoang miệng quen thuộc của Tiêu Chiến mà làm loạn.

[ Bác Chiến ] "Ăn cơm chưa?"Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ