7

119 7 0
                                    

Một giờ sáng, trong phòng sách thỉnh thoảng lại truyền tới tiếng đánh máy lách cách lạch cạch, ngoài khe cửa lộ ra tia sáng từ ngọn đèn vàng ấm áp, Phác Xán Liệt ngừng động tác trên ngón tay, tựa lưng vào ghế ngồi, giơ tay xoa xoa mi tâm.

Hai ngay nay đúng lúc là cuối tuần, buổi sáng không cần đến công ty, có thể chăm sóc Bá Hiền thật tốt, vì quay về trước thời gian nên công việc chưa hoàn tất chỉ có thể trì hoãn đến tối, chờ cậu ngủ thiếp đi mới làm.

Nghỉ ngơi không được một phút đồng hồ, máy tính lại nảy lên một khung video call, Xán Liệt ngồi thẳng lưng, mở nó ra, nhân tiện cầm cốc cà phê lên nhấp một ngụm. Chênh lệch thời gian trong và ngoài nước vừa vặn có thể kịp thời họp hội nghị qua video.

Khách hàng bên kia bàn bạc lùm bùm lốp bốp nói một đống yêu cầu và chuyện liên quan tới hợp đồng, Xán Liệt nghiêm túc suy nghĩ đôi chút, dùng trình độ tiếng Anh hoàn toàn lưu loát nói chuyện cùng bọn họ.

Trong lòng không khỏi có phần buồn bực, trên hợp đồng rõ ràng đã viết kĩ từng hạng mục, hai bên cùng có lợi, điều kiện hắn nói ra càng không phải thấp.

Đề án này vốn dĩ nắm chắc chín phần, chỉ là đối phương luôn dây dưa mấy vấn đề nhỏ nhặt, lần này hắn nửa đường về nước, bọn họ cảm thấy thái độ của hắn không đúng, nếu không có những chuyện cố tình gây sự bé tí này, hợp đồng đã sớm ký xong, hắn bây giờ hẳn là đang ôm Bá Hiền xinh đẹp của mình ngủ một giấc.

"Cạch."

Chợt nghe sau lưng có tiếng mở cửa, Xán Liệt quay đầu liền thấy Bá Hiền còn ngái ngủ, lo lắng bên này vẫn đang họp, hắn buộc lòng phải dùng tay ra hiệu bảo Bá Hiền ngồi xuống chiếc ghế bên cạnh mà webcam không thể quay tới.

Đối phương đang nói năng không ngớt, nhưng Xán Liệt hiện tại đã toàn tâm toàn ý nghĩ về Bá Hiền, kiên nhẫn chờ bọn họ dứt lời liền dứt khoát tỏ ý điều kiện trên hợp đồng đã viết rất rõ ràng, tất cả mọi người đều có lợi, đồng thời trợ lý sẽ thay hắn tiếp tục thảo luận cùng bọn họ, bỏ lại một câu lập tức tắt video.

"Sorry, I want to rest."

Lưu rồi tắt hết văn kiện, đơn giản dứt khoát trực tiếp đóng máy tính, Xán Liệt xoay ghế đối mặt với Bá Hiền, người kia giờ phút này đã thanh tỉnh hơn nhiều, chẳng qua là hình như đang mải mê đắm chìm giữa hàng loạt hành động siêu cấp đẹp trai của hắn vừa nãy.

"Nói như vậy... không sợ đề án sẽ bị huỷ bỏ sao?"

"Đề án không quan trọng bằng em."

"Nhưng như vậy mấy ngày trước anh nỗ lực đi công tác không phải uổng phí cả rồi sao, em chỉ đột nhiên tỉnh dậy, ngủ không được nên mới tìm anh thôi mà."

Xán Liệt nhìn cậu khẩn trương như vậy không nhịn được có điểm buồn cười, cánh tay dài duỗi ra một cái đã kéo người kia ngồi lên chân mình, nhẹ nhàng xoa xoa mái tóc rối tung sau khi ngủ của cậu.

"Trợ lý anh đào tạo, sẽ thành công thôi."

Thấy vẻ mặt hắn tự tin thế này, Bá Hiền không nói gì thêm nữa, gật gật đầu, bỗng nhiên đưa mặt tiến tới gần nhìn ngắm, dưới đôi mắt đẹp đẽ của Xán Liệt quả thực đã hiện lên một quầng thâm nhàn nhạt.

[Fanfic ChanBaek] Cùng Anh Ngắm Nhìn Nước Chảy Xuôi DòngNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ