"jongseong này"
"mày hãy tiếp nhận ca bệnh kia"
lee heeseung trầm ngâm cầm trong tay cốc cà phê, đến nay đã được gần 2 tháng heeseung tiếp nhận ca bệnh của jungwon. tình trạng của em ngày càng chuyển biến nặng theo dướng cực kỳ tiêu cực, dường như alter của yang jungwon đang có các hành vi xấu và có xu hướng làm hại chủ thể. theo cctv được chiết xuất từ bệnh viện, alter của em hành xử như một kẻ điên. cậu ta thường xuyên tự làm đau cơ thể của em, đáng sợ hơn, cậu ta đã hơn một lần cố gắng nhảy lầu
thông thường, các alter có xu hướng hộ trợ, động viên nhân cách lõi nhưng trường hợp của em ngược lại hoàn toàn, không phải không có mà là rất hiếm gặp, tỷ lệ dường như rất thấp. lee heeseung nhớ rõ một lần khi "yang jungwon" đang cố gắng điều khiển thân thể của em và tự ngâm mình dưới mặt hồ sâu hàng chục mét sau bệnh viện, toàn bộ các y bác sĩ cùng bệnh nhân đều hoảng loạn
trước khi nhảy xuống, cậu ta đã nói một câu khiến lee heeseung không thể quên được
"mày hay park jongseong gì đó vĩnh viễn không thắng được tao đâu"
phải rồi, lee heeseung là bác sĩ tuyến đầu, nhưng với trường hợp như em, heeseung xin nhường lại cho park jongseong. không phải lee heeseung không tài giỏi, chỉ đơn giản là park jongseong chuyên sâu hơn với những ca bệnh cực kỳ đặc biệt như này. bên cạnh đó heeseung cũng bận bịu chăm sóc cho nhiều bệnh nhân đang được chính heeseung điều trị tại khoa tâm thần phân liệt này
park jongseong thở dài, anh không thể từ chối người bạn thân thiết của mình
nhẹ nhàng lật qua lật lại sổ bệnh án của yang jungwon mà lee heeseung để lại cho mình, trong ảnh hồ sơ bệnh nhân là một cậu trai trẻ khoảng 18, 19 tuổi đang cười thật tươi.
"xinh đẹp như một mặt trời nhỏ vậy", jongseong thầm mỉm cười
phần lớn các bệnh nhân khi được hướng dẫn chụp ảnh cho hồ sơ bệnh án, park jongseong chưa từng thấy ai cười. cũng phải thôi, mang bệnh tật đầy mình, không một ai đủ vui vẻ để nở một nụ cười. lạ thay, em không giống họ, em cười rất tươi. đôi mắt của em híp lại như vầng trăng khuyết, ánh mắt trong sạch làm sao. cứ như thể em rất hi vọng vào một ngày đẹp trời nào đó, em sẽ được giải thoát, được chữa khỏi bệnh. nhẹ nhàng vuốt ve tấm ảnh, thật kỳ lạ, nụ cười đó sao lại khiến anh cảm thấy yên bình đến thế. đôi mắt em tuy cười nhưng anh thấy rõ được sâu thăm thẳm trong đó là sự tuyệt vọng trồng chéo lên sự thống khổ của em. đôi mắt của em như xoáy sâu vào tâm hồn kiệt sức của anh
"còn trẻ mà sao lại khổ như vậy?", jongseong suy tâm
chẳng rõ ra sao, nhưng đột nhiên trong thâm tâm anh bùng lên một ý nghĩ rằng anh sẽ làm mọi cách để xóa sổ "yang jungwon" ra khỏi em, đem lại cho em một cuộc đời thanh thản nhất
**********
sau lần đầu gặp nhau không mấy vui vẻ đó, park jongseong thực sự ấn tượng với yang jungwon nhiều hơn so với những gì anh nghĩ
ban đầu chỉ đơn giản là tấm ảnh bệnh án , và rồi là lần gặp em trực tiếp do vô tình mà có
con người ta thường hay để tâm đến nhau qua những lần gặp mặt đầu tiên một cách ấn tượng, đẹp đẽ nhất. còn anh và em, chúng ta gặp nhau trong hoàn cảnh thật trớ trêu
BẠN ĐANG ĐỌC
bình minh dưới đáy vực [jaywon] [enhypen]
Fanfiction"xin em, đừng rời bỏ anh'' "jungwon chết rồi" *Không nhận chuyển ver dưới mọi hình thức