ra đi cùng em là niềm hạnh phúc tột độ

1K 84 34
                                    

khói thuốc bay dày đặc

chai rượu nằm ngả nghiêng

jongseong ngày một tàn tạ, ngày ngày anh chỉ nằm trên giường rồi hút thuốc, rồi uồng rượu, rồi ngắm ảnh của em. những bức hình chứa toàn jungwon chính là do tự chính tay anh làm, chính tay anh vẽ. anh muốn treo nó lên để nhắc nhở anh rằng sự ra đi của em là do anh, vì sự phản bội lòng tin, sự lợi dụng tình yêu của anh dành cho em nên em mới phải ra đáng tiếc như vậy. anh treo ảnh em lên để tự giày vò chính mình trong tội lỗi hằng ngày

những khung ảnh treo ngổn ngang trong phòng - trùng hợp thay tất cả trên tất cả các khung ảnh đều cùng một người

trên chiếc giường rộng lớn là một người đàn ông đang nằm đó, trong tay vẫn nắm chặt trong tay hình ảnh của một cậu thanh niên xinh đẹp đang cười thật tươi, bên cạnh là lọ thuốc diệt cỏ đã được uống hết cùng với một ống tiêm chứa thứ chất lỏng màu hồng quen thuộc. trên khuôn miệng anh từng dòng máu đỏ không ngừng chảy ra thấm đẫm vào ga trải giường màu trắng nhưng anh vẫn nở một nụ cười hạnh phúc, mãn nguyện

phải rồi...jongseong đã đuổi theo jungwon rồi

chỉ cần được ở bên jungwon, dù có là thiên đường hay địa ngục anh vẫn sẽ chấp nhận

anh đang đến với em rồi jungwon à, em sẽ không còn một mình nữa

**********

park sunghoon ôm lấy di ảnh anh trai mình ngồi trên xe lăn khồng ngừng khóc nức nở, anh trai nhóc đã tự tử vào tối ngày hôm qua. anh nhóc nằm giữa một vũng máu đỏ tươi, trên môi nở một nụ cười và trong tay vẫn không ngừng nắm thật chặt ảnh của jungwon. nhóc biết anh nhóc sẽ không bao giờ hối hận về quyết định của mình, anh nhóc có lẽ bây giờ đang trên đường tìm kiếm bóng hình jungwon

sự ra đi đột ngột của jungwon chưa được bao lâu thì đã đến lượt jongseong khiến lee heeseung gần như không chịu được cú sốc quá lớn này. người bạn thân nhất của heeseung đã không còn, người duy nhất hiểu và chấp nhận con người thật của heeseung đã không còn, trái tim heeseung đã không đủ mạnh mẽ để gắng gượng thêm bất kì lần nào nữa, heeseung khóc

"tại sao...? mày hứa sẽ cùng tao đạt đến đỉnh cao mà?"

"mày hứa sẽ cùng tao trở thành bác sĩ giỏi nhất mà?"

"mày hứa sẽ nấu ăn cho tao mà?"

"mày hứa sẽ cho tao làm phù rể ở lễ cưới của mày với jungwon mà?"

"tại sao bây giờ mày lại bỏ tao?"

cả jungwon và jongseong đều bỏ heeseung đi, cố gắng gạt đi từng dòng nước mắt đang không ngừng lăn dài trên gương mặt, bây giờ heeseung phải thật mạnh mẽ, jongseong đã gửi sunghoon cho heeseung, vậy nên anh phải mạnh mẽ để làm điểm tựa cho nhóc cũng như gia đình nhóc, phải thay jongseong bảo vệ họ khỏi lũ người khốn nạn kia

"hãy đi tìm jungwon và sống thật hạnh phúc nhé, tao hi vọng cả hai người sẽ đi tìm nơi thật sự thuộc về mình và đừng quay lại chốn này, trần gian không xứng đáng với mày và jungwon"

park sunghoon như người mất hồn vẫn ôm chặt di ảnh jongseong trong tay, lần đầu tiên trong đời nhóc thấy heeseung khóc, lee heeseung trong tâm trí của nhóc vốn rất mạnh mẽ, là một người chưa bao giờ rơi nước mắt. đám tang của anh hai nhóc thật nhiều người đến, khác hẳn với đám tang của jungwon

bình minh dưới đáy vực [jaywon] [enhypen]Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ