bà park hớt hải chạy thật nhanh đến nhà jongseong, trên khuôn mặt bà tràn đầy lo lắng, sợ sệt
"jongseong! park jongseong! park jongseong mau mở cửa cho mẹ"
chẳng hiểu đã có chuyện gì xảy ra khiến bà park phải hoảng hốt và mất bình tĩnh đến vậy. tiếng đập cửa cùng tiếng thét thất thanh đã thành công thu hút sự chú ý của các hộ gia đình xung quanh, họ tò mò không hiểu sao một người phụ nữ trung niên lại đập cửa ầm ầm nhà của chàng bác sĩ trẻ đến vậy
jongseong cùng heeseung đang ngồi nghiên cứu nốt hành vi của em sau khi tiêm thuốc liền bị giật mình bởi tiếng đập cửa của bà park. tiếng đập cửa to đến nỗi ngồi trong phòng cách âm mà jongseong với heeseung vẫn nghe rõ. cả hai bỏ lại công việc còn dang dở rồi chạy xuống đón bà
"mẹ, có chuyện gì vậy?"
"chào bác ạ"
"jongseong ơi...ôi heeseung, con cũng ở đây sao? may quá may quá mau vào nhà nào, việc rất gấp"
nhìn thấy heeseung, mắt bà park sáng lên cứ như vớ được vàng vậy, bà nhanh chóng kéo anh và heeseung vào nhà rồi đóng sập cửa lại
toàn bộ khung cảnh đã được thu vào tầm mắt của "yang jungwon", cậu ta đứng ở một góc hành lang ở tầng hai và lặng lẽ theo dõi mọi thứ đang dần diễn ra trong tầm mắt
"mẹ có chuyện gì mà mẹ hốt hoảng vậy?"
chẳng nói chẳng rằng, bà lấy điện thoại từ áo ra và đưa cho anh cùng heeseung đọc những gì đang có trên màn hình. khuôn mặt của bà cắt ra từng giọt máu, sự hoảng sợ và lo lắng tột độ đã khiến bà chẳng nói được gì nhiều. cả người bà cứ run lên bần bật khi nghĩ đến những dòng tin nhắn đó, chẳng những vậy, không chỉ mình bà nhận được mà cả chồng bà cũng nhận được khi ông đang đi làm ở công ty. từng dòng tin nhắn, từng lời nói như khắc sâu vào tâm trí bà
"xin chào quý bà park, tôi là XX - đồng nghiệp của người chồng đầu tiên quá cố của bà. cậu con trai quý tử của bà - park jongseong hôm nay đã có một hành vi hết sức không chuẩn mực của một vị bác sĩ - tiến sĩ. hành vi đó thật phù hợp với những gì cậu ấy đang có. vì vậy tôi khuyên bà hãy động viên cậu thật nhiều để cậu ấy tiếp tục tập trung vào chuyên môn. chúng tôi cũng nhắc thêm, bà phải thật cẩn thận với người con trai tên yang jungwon đang sống cùng con trai bà, đó là một kẻ nguy hiểm mắc bệnh tâm thần rất nặng vậy nên bà hãy tiếp sức cho park jongseong để hoàn thành sứ mệnh nghiên cứu kẻ tâm thần đó. park jongseong sẽ thành toàn sứcmệnh còn dang dở của ngài park, vậy nên mong bà cùng gia đình mới sẽ không cản trở. tôi chắc bà cũng không muốn park jongseong trở thành sự thất vọng của ngài park"
"hãy để cho ông ấy yên nghỉ dưới suối vàng"
"nếu như park jongseong có bất kỳ biểu hiện chống chế nào, chúng tôi sẽ có biện pháp mạnh tay lên cậu ta cũng như gia đình bà - thậm chí là cưỡng chế bằng bạo lực. chúc bà cùng gia đình có một ngày tốt lành"
sự trơ trẽn của lũ đốn mạt đó đẩy cơn giận của anh lên tới đỉnh điểm, cái lũ người này đe dọa anh và lee heeseung chưa đủ đã vậy còn đe dọa cả gia đình anh. họ chẳng liên quan gì đến câu chuyện lần này nhưng bọn hèn hạ kia quyết định đặt gia đình anh cùng gia đình heeseung lên bàn cân để thách thức giới hạn của cả 2
BẠN ĐANG ĐỌC
bình minh dưới đáy vực [jaywon] [enhypen]
Fanfiction"xin em, đừng rời bỏ anh'' "jungwon chết rồi" *Không nhận chuyển ver dưới mọi hình thức