Chap 22: O.W.Ls

464 56 2
                                    










------O.W.Ls------




Hermione tài năng chưa bao giờ làm bạn mình thất vọng. Marietta, bạn thân của Cho Chang sau khi tố giác cả Đ.Q.D đã bị dính một lời nguyền nhỏ do chính Hermione thiết lập. Lời nguyền đơn giản chỉ là những đốm mụn nhọt dưng tấy, căng phồng dịch mủ xếp gọn ghẽ thành chữ "Lẻo Mép". Khiến Marietta phải để một mái tóc dày cộm để che đi dấu vết. Tất nhiên, cứ có cơ hội là mấy bồ tèo nhà Gryffindor lại hất tung cái mái của nhỏ lên khiến nhỏ lúc đó chả biết dúi mặt xuống đâu.

Marietta khốn đốn là thế nhưng Cho Chang vẫn đang tìm cách hoà giải với Harry, lần nào gặp cậu ở hành lang hay sảnh, kể cả ngồi gần nhau trong lớp học, Cho vẫn ráng bắt chuyện với Harry. Nhưng cậu chàng cự tuyệt hoàn toàn. Như thể Cho Chang là ai?

"Ginny, gần 11 giờ sáng rồi. Em không có ý định đi vào hả cưng?" Hermione bối rối nhìn Draco và Ginny đang đứng ngay trước cửa thư viện. Người thì muốn nhường đường cho người kia, còn người kia lại cứ đứng đực ra trước cửa.

"Chị nghĩ em nên thích lại Harry chứ?" Ginny đưa mắt nhìn cô.

"Nghe nè Tóc Đỏ, thằng Mặt Thẹo còn không biết là mày thích nó mà? Ý tao là... bao nhiêu lần hai đứa mày tranh nhau cái chỗ Tầm Thủ ở mấy giải đấu rồi? Rồi cả trò liệng chổi vào mặt nhau." Nó khoanh tay liếc mắt xuống Gin, nhưng cô bé vẫn im ru đứng nhìn Hermione.

"Draco đúng đó Gin. Tên đầu gỗ đó nghĩ em chỉ là một cô nàng chuyên gia phá rối thôi. Hai người chẳng bao giờ trò chuyện cho đàng hoàng nữa!"

"Dean bảo bồ ấy thích em." Gin sờ vào cổ, trừng mắt nhìn Hermione chờ cô phản ứng.

Ngoại trừ cái tiếng thở gấp ngạc nhiên, mọi cử chỉ còn lại của Hermione chẳng tỏ ra bất ngờ mấy "và em muốn quay lại thích một tên dở hơi sao? Harry sẽ không buồn cùng em nếu em thấy buồn. Nhưng chị nghĩ Dean sẽ làm vậy. Giờ thì về giường đi, ngày mai bọn chị có bài thi O.W.Ls và tên tóc bạc kia còn chưa ôn được một trang sáng bùa phép."

Cô ôm Ginny vào lòng một lúc thật lâu, đến nỗi muốn đổ cả mồ hôi mới buông Gin ra. Sau khi cô bé nhà Weasley đã quay người đi về phía hành lang, Draco mới nói "em chưa từng ôm anh lâu thế."

"Gin giúp em nhiều việc lắm ấy! Từ việc giúp em thấy thoải mái ở Hang Sóc đến việc bị anh làm lơ, em lúc nào cũng ở đó cả. Cái ôm đó vẫn chưa đủ dài đâu. Cô nhún vai.

"Chắc em đùa. Anh lơ em hồi... ừ... Weaslette đúng là nhỏ bạn tốt. Nhưng mà anh ôm Blaise như vậy thì kì lắm." Nó nhún vai "hai người đó còn rắc rối hơn ta nhỉ?"

"Sao bỗng dưng anh hứng thú với chuyện của bọn em thế? Anh ghét học tới thế à?" Lông mày của Hermione nhíu lại nhưng cô vẫn ráng cười nhìn nó.

"Thế sao em thích học vậy?" Draco khịt mũi rồi bị Hermione quẳng cả quyển sách về "101 bùa chép và các cách thi triển hiệu quả".

"Draco, Snape đã không chịu dạy cho anh phải không?" Cô bày sẵn trên bàn mấy lọ mực và những quyển sách khác còn dày hơn quyển nó đang cầm trên tay. Nó giữ quyển sách trên tay, chẳng nói thêm câu nào mà vồ lấy lọ mực và một mớ giấy da.

His Pride and Prejudice|Dramione|WattpadNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ