———Biển Cảnh Cáo———Harry nhào ra khỏi sự kiểm soát lỏng lẻo của lão Filch, cậu chẳng chạy thoát ra ngoài mà lại chỉ đứng ở đó, khi mà ông giám thị lại chuẩn bị còng cậu lại và kéo về sau. Harry chẳng còn cách nào để bảo vệ bản thân lẫn Hermione đang bị trói chặt mà hét lớn lên "cho bọn họ thấy đi Hermione!"
Không khí của căn phòng chẳng có gì thay đổi ngoài khuôn mặt rạng rỡ của mụ Umbridge, thoảng thốt nét thất vọng vì không được đụng đũa vào người của con nhóc ranh trước mặt. Mụ nhẹ nhàng đặt cái đũa xuống, cứ như cái áo trói chặt vừa được nới lỏng, Hermione lẫn Draco thở phào một hơi. Ron mém nữa ngã ngửa ra sau vì sự căng thẳng cứ dâng lên tụt cuống như biểu đồ.
"Cái gì hả?" Mụ bỏ qua Hermione mà hỏi Harry.
"Bà muốn biết bí mật của cụ Dumbledore chứ gì? Tôi, Hermione và Ron có thể dẫn bà đến đó." Cậu lầm lì đáp lại, mắt liếc qua liếc lại, cố kiếm lấy một thứ cho hợp lí.
"Phải! Thứ đó nằm ở sâu trong Rừng Cấm. Bà muốn đi một mình chẳng khéo lại lạc đường." Hermione gật gù cái đầu, não cô dường như đã nảy ra một ý tưởng tuyệt vời, một sáng kiến đầy sáng tạo.
Harry và Ron nhận được tín hiệu ngay sau khi Hermione gợi ý công khai cho cả phòng nghe. Mấy đứa nhỏ lẫn lũ tuần tra rất bối rối, nhưng riêng Draco là người duy nhất phải nhếch mép cười, cảm thán khả năng tư duy của Phù Thuỷ Thông Minh Nhất Lứa.
Umbridge lại đưa tay lên ra hiệu Filch hãy thả Harry với Ron ra còn Draco thì tranh thủ giải bùa cho Hermione.
"Tụi mày đi trước. Draco Malfoy! Mày đi theo sau với tao." Bả hất mặt sang Draco, nó chẳng làm gì ngoài một nụ cười thoả mãn rộng ngoác đến mang tai và câu nói ẩn ý "ừ, bà bảo đấy nhá."
Bù cho sự tự do đi lại của bộ ba, những người còn lại buộc phải bị trói hẳn vào trong ghế hoặc vào chỗ nào đó có thể trói trong phòng trong lúc Umbridge và gã đội trưởng đi tìm tung tích của "bí mật Dumbledore". Người căng thẳng nhất trong đám chẳng ai khác ngoài bà thanh tra, khi mà cây đũa của bả lúc nào cũng chĩa thẳng nhưng mắt cứ liếc sang trái sang phải.
Tụi nó dẫn đường bả đến mép Rừng Cấm, nơi mà bác Hagrid vừa mới dựng một vài cái biển cảnh cáo lên. Harry cậu đi đầu tiên, mắt láo liên nhìn mấy cái biển rồi nhìn Ron để cậu đánh tiếng sang cho người duy nhất đang cầm đũa. Một làn gió mạnh nổi lên cùng cái vẩy đũa vô chủ đích của Draco, chắc thế, một loạt những cái tấm gỗ chi chít câu cảnh báo rơi xuống một cách nhỏ nhẹ.
Umbridge quay ngoắt qua mấy cái bảng, mụ nghi ngờ nhìn lũ nhóc tinh ranh nhưng lại mặc kệ.
"Tụi mày dẫn tao đi đâu vào rừng thế hả?" Mụ lo lắng hỏi.
"Bà nghĩ thầy sẽ để bí mật của mình lộ liễu trong trường sao?" Harry xỉa xói bả, cuối cùng mụ cũng chịu im lặng mà đi theo hướng dẫn của tụi nó.
Hermione rờ vào cái dấu hiệu đã khắc trước đó trên cây, rải rác kế bên là những thứ linh tinh vụn vặt như mấy món đồ chơi cho con nít bị ráp tạm bợ vào mấy nhánh cây và nhựa thông. Cô tiếp tục vén một cái bụi cây ra, để lộ chàng khổng lồ Grawp đang ngồi thẩn thờ ở dưới bóng cây cổ thụ. Vừa khi thấy mái tóc nâu của Hermione, cậu chàng đứng dậy, dậm mạnh chân chào đón cả đám nhỏ.
![](https://img.wattpad.com/cover/290831901-288-k279870.jpg)
BẠN ĐANG ĐỌC
His Pride and Prejudice|Dramione|Wattpad
FanficHis Pride and Prejudice. Sự kiêu hãnh cùng định kiến của hắn. Thể loại: tình cảm (Dramione), Fanfic, phiêu lưu. Bản quyền nhân vật & cốt truyện chính: cô J.K Rowling. Bản quyền fanfic này: mình chứ ai. Nghe tên tiếng anh vậy thôi chứ truyện mình vi...