Chap 18

3K 367 60
                                    



Fic by Con bò sữa thất tình


Căn phòng tối om được thắp sáng đèn, một người đàn ông bị trói chặt vào ghế gỗ, mắt và miệng đều được bịt kín bởi lớp vải quấn quanh đầu. Anh ta gầm gừ khi nghe tiếng động, ứ ứ trong cổ họng vì không thể nói nên lời

* GẦM *

Ba người bước vào gồm hai người đàn ông và một người phụ nữ. Một người tiến lại gần tên đang bị trói tháo hết những 'chướng ngại' trên đầu, người còn lại cầm gậy sắt đập mạnh lên cái bàn gần đó.

- Ai sai mày làm?

Kai mặt mũi bê bết, sau khi bị đánh tới nỗi máu ướt hết người nhưng vẫn không chịu mở miệng.

Hai tên đàn ông tỏ vẻ bất lực, chống nạnh thở phì phò nhìn đến người phụ nữ đang ngồi ở ghế gần đó

- Thật giống chó. Rất trung thành!!

Sáp Kỳ vuốt tóc ngược ra sau, rút điếu thuốc lá từ miệng rồi phà vào không khí. Kai nuốt nước bọt nhìn nó, nhưng đôi mắt vẫn trừng trừng mắt tỏ vẻ không khuất phục

Chính nó là người hôm đó đã bắn Kai, nhờ vậy mới giữ được cái mạng cho Trí Tú và Cu đen

- Tao đang tự hỏi một đứa giúp đám ngoại lai cướp quê hương mình thì được gọi là gì??

Nó cúi thấp đầu xuống ngang tầm mắt với hắn, nở một nụ cười châm biếm

- Súc vật thì quá nhẹ nhàng, vì mày còn không ngang tầm được với nó nữa đó.

Kai nhếch mép, nở một nụ cười ngoác mồm. Hàm răng trắng đã bị máu tươi nhuộm lấy, trông vừa ghê vừa sợ

- Còn tụi mày thì đang cố gắng nói chuyện với cái thứ 'không bằng súc vật'? Sao? Nói chính xác hơn là...đang mong cầu thứ 'thua súc vật' ban phát thông tin cho tụi mày à?

Sáp Kỳ liếm môi, gật gật đầu nhìn Kai. Chân mày nó nhếch lên, khuôn mặt cũng không còn bỡn cợt như lúc nãy

- Vì mày có giá quá, nên tao rất chân trọng mày...

Nó giật lấy cây gậy sắt từ tay đồng đội mình, vuốt ve một chút rồi nhìn Kai

- Mày nói ra hay không cũng không còn quan trọng nữa, thứ bây giờ tao muốn...

Sáp Kỳ dựng cây sắt xuống đất, nghiêng đầu qua phải, cúi thấp người nhìn sát mặt Kai

- Chính là đập chết mẹ mày

Nó bậm môi cười, rồi giáng những cú thật mạnh lên người con trai đang bị trói. Hắn đau đớn phát ra những tiếng thét chói tai khiến ai nghe thấy cũng phải rùng mình, có khác gì địa ngục trần gian đâu

Tên đồng đội thấy Kai như sắp chết, tiến một bước lên định cản thì bị người kia ngăn lại. Anh ta lắc đầu, rồi tiếp tục nhìn con quái vật Sáp Kỳ đang hành hung người dữ tợn.

Nó đánh người ta máu me bắn lên đầy mặt, sau cùng vì mệt quá nên rút súng ra bắn luôn.

- Aizzzzzz riết rồi tôi y như một con heo nái

Sáp Kỳ lấy khăn lau mặt, còn phun một ngụm nước bọt chán nản

- Cái cô tiểu thư đó ăn như mèo liếm, còn dư đồ ăn quá trời. Rồi tôi chính là người ăn mấy thứ còn lại, các anh coi có giống heo không?

Anh Hùng kéo xác Kai đem phi tan, nhưng nghe Sáp Kỳ nói thì khúc khích cười. Anh Mạnh kế bên đưa điếu thuốc lên hút, nghe nó nói mà phun cả luôn ra ngoài....thật tốn kém

- Thì sướng chứ sao? Em đỡ phải làm liên lạc chạy đôn chạy đáo. Mà...nhìn bé Kỳ của chúng ta cũng ú ra nha, mặt mập hơn xíu rồi nè

Anh đưa tay bẹo má nó, con Kỳ chụp tay anh rồi quật anh ngã lăn ra đất

- Aaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa

- Cho bỏ cái tật chọc gái nhà lành

'Gái nhà lành' nọ vừa đánh người ta chết ngắc, xác cũng không thèm dọn?

Nó định đi về, nhưng nhớ gì đó rồi xoay lại nói với Mạnh

- Anh tiếp tục điều tra lão Trung tướng đi nha, em vẫn đang cố gắng vào được phòng lão

- Cần anh đột nhập vào cạy cửa không?

Sáp Kỳ lắc đầu

- Bây giờ vệ sĩ rất nhiều, dù anh đi đường ruộng cũng không thể lọt vào. Em sẽ có cách

Nó chợt nhớ về Trí Tú, người bạn vừa mới vừa cũ. Cũ vì vẫn là con Mén, mới vì là hồn Trí Tú.

- Nếu không được thì đầu tháng tám em rút đi, bên tiền tuyến nói cần thêm người đưa tin.

Sáp Kỳ cúi mặt, đôi mắt hơi trầm ngâm. Nó gật gật đầu với Mạnh rồi trở về.














































Nó đút hai tay vào túi áo khoác, giờ chắc cũng hai ba giờ sáng nên trời rất lạnh. Ngó nghiêng ngó dọc không thấy ai ở gần, Sáp Kỳ xoăn tay áo dài của mình lên khuỷu để......chui lổ chó

- Đau lưng quá!!!

Sáp Kỳ ưỡn người ra trước để xương sống kêu cái rắc, nó thở dài đau khổ. Coi bộ thức khuya dậy sớm đang bào mòn cơ thể nó rồi...

- TRỜI MÁ HẾT HỒN!!

Nó ôm tim nhìn Trí Tú đang đứng trước mặt. Giờ này còn không lo ngủ...

- Mày mới đi đâu về?

Cô khoanh tay nhìn nó

- Giọng mẹ quá he. Tao không trốn đi chơi là được.

Nó kéo tay áo xuống chuẩn bị bước vào thì bị Trí Tú giữ tay lại. Cô thở hắt ra, mũi hơi nghẹt vì khí lạnh

- Tao....lấy được chìa khóa rồi

Sáp Kỳ mở to mắt, xoay người lại nhìn cô

- Thật hả?

Trí Tú mím môi, gật đầu với nó. Cô móc trong túi ra giơ trước mặt Sáp Kỳ làm minh chứng

- Vậy thì đi liền. NGAY VÀ LUÔN!!

Nó lôi tay cô kéo vào trong nhà, Trí Tú ngoài sau thỏ thẻ vào tai nó

- Rồi mày kéo tao đi làm gì??

Sáp Kỳ dừng lại, trừng mắt với cô

- Chứ đi một mình tao sợ!!!

Trí Tú vuốt mặt, biểu cảm như mất kiên nhẫn

- Mày lội khơi khơi ngoài đường dác hai ba giờ khuya, giờ hành sự tại chỗ có người mà la sợ cái gì??

Chắc tao kí đầu mày quá

- Chậc....Nói chung là mày phải đi với tao. Có gì....tao chết một mình buồn lắm

Sáp Kỳ linh cảm chuyện không lành

- Tự mà lo liệu. Xong rồi trả lại chìa khóa cho tao, tao đưa lại cho Trân Ni

JENSOO - HAI KIẾP MỘT LÒNGNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ