1

7K 258 14
                                    

Chaeyoung sinh ra tại một huyện nhỏ hẻo lánh phía Nam. Trong thôn, nhà Chaeyoung cũng không tính là tệ.

Ông nội là thư ký thôn, mở một nhà máy gạch, cha là người nhiệt tâm lương thiện, mẹ là giáo viên, ngoại trừ chị gái bề ngoài có chút chậm hiểu, một nhà Chaeyoung cũng coi như ấm áp hạnh phúc.

Thẳng đến khi bảy tuổi năm đó, cha Chaeyoung chết chìm trong miệng giếng sau nhà, cuộc sống hạnh phúc bình thường theo đó bị phá vỡ. Mẹ lúc trước còn khóc thê thảm, nhưng không lâu sau cũng bỏ đi theo người đàn ông khác, ông nội trong nháy mắt dường như già đi rất nhiều tuổi. Từ đó về sau, Chaeyoung cùng chị gái sống cùng ông bà nội.

Đối với cái chết của cha Chaeyoung, cả thôn đều cảm thấy thực tà môn, đều nói trong giếng có thứ không sạch sẽ.

Phía sau nhà Chaeyoung là một căn nhà cũ bị bỏ hoang, tiếp phía sau có vài hộ ở. Gần đó có một hồ nhỏ, hồ này thường xuyên có vài tiểu hài tử chết chìm, cũng có người tại nơi này nhảy xuống tự sát khiến mọi người rợn tóc gáy, người nhát gan đương nhiên sẽ không ở đó, chỉ có người lớn gan một chút dám ở, cứ như vậy tạo thành mấy nhà phụ cận bên hồ.

"Ta thấy có người kéo cha xuống."

Chaeyoung mãnh liệt xoay người, nhìn thấy chị gái nhìn chằm chằm vào mình, thế nhưng hai mắt lại trống rỗng vô hồn.

Chaeyoung thở ra một hơi, nhẹ giọng nói: "Bên ngoài có muỗi, chị mau về phòng ngủ đi."

"Ta thấy có người kéo cha xuống dưới, cha không muốn nhưng cô ta nhất quyết kéo xuống." Gương mặt chị không chút thay đổi nói với Chaeyoung

Chaeyoung đã sớm không còn kinh sợ khi thấy chuyện quái dị, từ bốn năm trước sau cái chết của cha, chị gái bắt đầu lẩm bẩm những lời này, nhưng là chẳng ai để tâm.

Đưa chị trở lại phòng ngủ, Chaeyoung một mình quay về gian phòng của mình. Nhà Chaeyoung xây hơn hai mươi năm đã cũ, gồm hai lầu với một căn gác nhỏ. Trong phòng luôn rất râm mát, ban ngày sẽ không bị ánh mặt trời chiếu vào, đối với mùa hè quả thực rất tốt, sẽ không quá nóng.

Chaeyoung ngủ một mình ở trên lầu hai, lầu hai có bốn gian phòng. Cha mẹ Chaeyoung trước đây ở một phòng. Hiện tại trừ phòng Chaeyoung, các gian khác đều không sạch sẽ vì một thời gian dài không có người ở, cũng không có người quét dọn.

Trên lầu hai, ngoại trừ một chiếc bóng đèn được đặt trong phòng Chaeyoung, bất kể hành lang hay đại sảnh, sân thượng đều không có bóng đèn. Gọi người đến sửa nhiều lần nhưng không lâu sau lại nổ, về sau liền dứt khoát bỏ toàn bộ bóng đèn đi.

Chaeyoung lê dép trở lại phòng, sàn nhà bằng gạch đã có chút nứt ra, vì thời gian đã quá lâu đột nhiên trở nên nghiêm trọng, Chaeyoung đi lên cảm giác hơi lộc cộc, vội mở màn chui vào trong giường bật quạt máy lên. Màn giường màu trắng bị gió thổi phập phồng bay tứ tung, nhìn hơi giống như nữ nhân thời cổ đại múa.

"Két két..." Cửa bị đẩy ra mắc kẹt trên sàn nhà phát ra âm thanh chói tai.

Chaeyoung bị đánh thức ngẩng đầu nhìn, thấy cửa chỉ mở ra một khe nhỏ, liền gọi một tiếng: " Là ai? Bà nội sao?" Ngoài cửa không ai đáp lại, Chaeyoung tưởng chị gái mình lại lên, liền hỏi lại: "Là Tiểu Min sao? Muộn thế này sao chị còn chưa ngủ? Mau về phòng ngủ đi. Nếu bà nội lên đây thấy chị sẽ đánh chị đó."

[CHAELICE] - Không Tồn TạiNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ