"Jihoon, cho cậu nè. Bánh bao mẹ tớ tự làm đó."
Park Jihoon cầm chiếc bánh bao nóng hổi trên tay, mỉm cười nói cảm ơn với cô bạn cùng bàn.
Haeun cắm ống hút vào hộp sữa, lấy quyển vở bài tập trong ngăn bàn ra, rà soát lại một lượt, khi phát hiện còn sót một câu trắc nghiệm chưa khoanh, bèn một tay vừa cầm bút vừa bấm máy tính, chẳng mấy chốc đã chọn được đáp án. Cũng là lúc tay còn lại bóp méo hộp sữa, dấu hiệu cho thấy sữa đã hết.
Jihoon nhìn cảnh này đã quen, sáng nào đến lớp Haeun cũng vậy, vừa uống sữa vừa rà soát lại bài tập. Đặc biệt là, cô nàng chỉ uống sữa Milo mà thôi, với lý do rằng sữa Milo giúp thông minh và cao lớn. Hừm, ở tuổi này con trai vẫn chưa phát dục, con gái lại dậy thì trước. Jihoon không tính là thấp, nhưng Haeun lại cao hơn cậu hẳn một cái đầu. Haeun còn đùa rằng cô nhóc mỗi ngày sẽ chia cho cậu nửa hộp sữa để cậu mau chóng cao bằng cô nhóc.
Haeun năm lớp 7 chuyển đến đây học cùng lớp với Jihoon và Woojin, vốn dĩ Jihoon cũng không quá quen thuộc với người bạn này, cho đến khi Haeun được chuyển lên ngồi cùng bàn với cậu hơn một tháng trước. Ngoại trừ bé con Somi cùng xóm, Jihoon chưa từng thân thiết với bạn nữ nào hết. Và Haeun là người đầu tiên.
Cũng chẳng hiểu bọn họ đã bắt đầu thân thiết từ khi nào, nhưng thực sự họ nói chuyện rất hợp nhau, sở thích cũng giống nhau, ngay cả phương pháp học tập cũng có lối tư duy giống nhau nữa.
Haeun là người hướng ngoại, ngay từ lần đầu tiên vào lớp giới thiệu bản thân, cô nhóc đã để lại ấn tượng không nhỏ với nụ cười tươi tắn. Mái tóc đen mượt được buộc đuôi ngựa gọn gàng, bộ váy đồng phục luôn phẳng phiu, tinh tươm. Nhưng mà đó cũng là đặc điểm chung chung của các cô nàng mới lớn, thứ riêng biệt ở Haeun khiến cho mọi người phải ngưỡng mộ và mê mẩn chính là sự tự tin mạnh mẽ. Đây là thứ ngay cả người trưởng thành không phải ai cũng có được, huống chi là đám nhóc trung học cơ sở.
"Vậy nên, kết luận của nhóm chúng em là, biện pháp đấu tranh sinh học tuy rằng có những ưu điểm đáng kể, nhưng nó cũng đem lại không ít những tiêu cực cho môi trường sống. Bài thuyết trình của nhóm em đến đây là hết, cảm ơn thầy cô và các bạn đã lắng nghe."
Tiếng vỗ tay vang lên không ngớt trong phòng học nhỏ.
Park Jihoon mỉm cười. Chính là những lúc này đây, Kim Haeun luôn toả sáng theo cách riêng của cô ấy, thu hút mọi ánh nhìn, khiến cho cậu cứ nghĩ về mãi không thôi.
"Sao hả?"
Haeun ngồi vào chỗ, ngay lập tức quay sang hỏi cậu bạn cùng bàn. Jihoon không trả lời cô, chỉ giơ lên ngón tay cái để bày tỏ thái độ. Haeun nhìn thấy vậy cũng không nói gì, khoé môi cong lên mãn nguyện.
Thì là, cô nhóc cũng chẳng cần sự ca ngợi không ngừng của các bạn học khác, chỉ cần một sự tán thưởng của Park Jihoon là đủ rồi.
Bởi vì, cậu ta là số 1.
"Sắp kết thúc năm học rồi đấy, cậu đã dự định học đội tuyển gì chưa?"
"Sinh học. Tất nhiên là nó rồi, tớ còn muốn dùng nó để vào cấp ba nữa."
'Dùng nó để vào cấp ba', chính là dùng giải cao để được tuyển thẳng. Jihoon đương nhiên hiểu rõ định lý này.
BẠN ĐANG ĐỌC
●NielWink ✔ Sunshine ✔
Fanfiction"Gốc sấu, sân bóng và những trưa hè đầy nắng. Nắng hạ giòn tan, chói chang, oi bức." -- Author: Apple_Insect aka Táo Có Sâu -- Đừng mang ra ngoài khi chưa có sự cho phép. Bỗng một ngày bạn nhận ra, nắng hạ cũng đẹp đến thế. Gửi gắm từng giọt nắng th...