"Hả?"
Daniel nở nụ cười cứng ngắc.
"Mẹ, canh mẹ nấu hôm nay có chút mặn.."
"Trời ạ, mẹ còn tưởng gì, thằng bé này, sao phải hét to lên thế chứ."
Mẹ Kang chẹp miệng, nếm thử món canh, gật gật đầu, đúng là hơi mặn.
"Bác Kang, người anh Daniel thích là ai vậy ạ?" Park Jihoon nhanh chóng ăn hết phần cơm của mình, tò mò quay lại vấn đề ban đầu.
Ngay lập tức, mẹ Park dúi đầu nhóc, phàn nàn, "Nhóc con này, hóng hớt cái gì chứ, không thấy anh Daniel đang khó chịu đấy sao? Lo việc của con đi."
Jihoon nghiêng đầu nhìn, thấy đôi mày hắn đã nhíu lại từ bao giờ, thầm nghĩ có vẻ Daniel giận thật, nên nhóc cũng im lặng, không hé răng nữa.
"Daniel không giận đâu. Bác nghĩ vấn đề này hai đứa nên tự trò chuyện với nhau thì sẽ ổn hơn đó. Ai.. Cũng tại bác nhiều chuyện, mẹ xin lỗi nha Daniel ~ Hai mẹ về trước đây, lát nữa Junhyo sẽ vào, sáng mai muốn ăn gì nào?"
"Tuỳ tiện ạ. Để cậu Junhyo lo cho bọn con cũng được."
"Được rồi."
Tiễn hai mẹ về, Daniel khẽ thở phào. Mẹ Kang thật là.. Tuy rằng có thể Jihoonie không coi là thật, nhưng mà hắn cũng không thể tránh được ngại ngùng nha. Ở tuổi Daniel tuy rằng đã yêu đương không ít, Hwang Minhyun thậm chí còn yêu mấy người cùng một lúc, nhưng với Jihoon còn khá nhỏ, đợi thêm vài năm nữa, hắn lúc ấy sẽ tấn công sau vậy.
"Anh Daniel, anh giận thật hả?"
Daniel gãi gãi đuôi mắt, mỉm cười, "Không có. Anh hơi ngại chút thôi..."
"Ồ."
Rồi Jihoon lại im lặng. Khiến cho Daniel rất khó hiểu, chẳng lẽ nhóc con không muốn biết hắn thích ai nữa hay sao?
"Này Jihoon, em không tò mò anh thích ai hay sao?"
"Tò mò chứ. Ai vậy?"
"Em đó."
"Em sao?"
Thấy người kia gật đầu, Park Jihoon liền trề môi, lừa nó hả, không dễ vậy đâu.
"Anh thích em thì ai cũng biết mà, nói cũng như không. Ý em không phải hỏi cái thích đó, cái thích mà để yêu đương kia kìa. Yêu đương mà nắm tay thơm thơm hôn hôn như anh Minhyun nói á."
"Anh.."
Daniel có chút nghẹn, thực ra cũng rất muốn nói rằng anh chính là đang nói đến yêu đương đó đó, không phải là tình đồng chí như em hiểu. Nhưng mà..
"Thôi bỏ đi. Sau này em sẽ biết."
"Ồ. Vậy người đó em có quen không?"
"Quen."
"Ồ. Đẹp không?"
"Đẹp."
"Thông minh không?"
"Thông minh."
"Da trắng không?"
"Da trắng."
"Tóc dài hay tóc ngắn?"
"Tóc ngắn."
Park Jihoon há hốc mồm, khuôn mặt đầy ắp sự kinh ngạc. "Daniel a, không ngờ đó nha. Anh vậy mà giấu thật kín đó nha. Ghê quá đó nha."
BẠN ĐANG ĐỌC
●NielWink ✔ Sunshine ✔
Fanfiction"Gốc sấu, sân bóng và những trưa hè đầy nắng. Nắng hạ giòn tan, chói chang, oi bức." -- Author: Apple_Insect aka Táo Có Sâu -- Đừng mang ra ngoài khi chưa có sự cho phép. Bỗng một ngày bạn nhận ra, nắng hạ cũng đẹp đến thế. Gửi gắm từng giọt nắng th...