Vừa đi học chưa lâu, Kang Daniel đã được một bạn nữ tỏ tình trước mặt toàn thể các bạn trong lớp. Cậu đối với cô bạn này cũng có khá nhiều hảo cảm, này thì duyên dáng nè, này thì thân thiện nè, này thì chăm học nè... Nhưng mà cậu không thích. Không thích kiểu yêu đương. Vì bạn gái này chẳng hợp gu cậu gì cả. Thế là Daniel từ chối. Từ chối một cách khéo léo vô cùng, nghề của cậu mà, Daniel giỏi ăn nói lắm.
Thế nhưng! Bạn gái ấy rất kiên trì, không hề từ bỏ! Bạn ấy không tấn công dồn dập, không quấn quýt bám lấy, nhưng là theo đuổi, cực kì có phong cách, cực kì biết quan tâm luôn!
Nhưng! Kang Daniel vẫn không thích người ta...
"Anh rất ngại khi thấy cô ấy cứ quan tâm anh như vậy."
"Anh không rung động tí nào à?" Park Jihoon ngồi trên lan can, miệng ngậm kẹo mút, chân đung đưa. Phải rồi, sau n lần khuyên nhủ không nổi, Kang Daniel đành chịu thua, để cho Jihoon cứ thể lắt lẻo trên lan can nguy hiểm, mỗi lần em nó nhảy lên ngồi là một lần trái tim thằng anh đung đưa, chỉ sợ em ngã.
"Không. Cô ấy không phải gu của anh."
"Thế gu của anh là thế nào?"
Nghe đến câu hỏi này, Kang Daniel bất giác đưa tầm mắt đến khuôn mặt phúng phính trắng nõn của Park Jihoon, đến mái tóc phất phơ trong gió chớm đông, đến cục kẹo đang đảo đi đảo lại qua hai bên má, đến cả dải ngân hà lấp lánh trong mắt em.
"Hửm?"
Thấy người kia mãi không trả lời, Park Jihoon lên tiếng lần nữa.
Kang Daniel ho khan hai cái, nghĩ mãi mới nặn ra một chữ.
"Đẹp."
"Thế chị kia không đẹp à?"
"Cũng được. Nhưng nói chung anh không thích. Phải làm thế nào để người ta không theo đuổi anh nữa đây?"
Park Jihoon nhảy khỏi lan can, cúi người kéo khoá áo khoác, đêm về rồi, gió lạnh thật.
"Thì cứ bảo anh có người mình thích rồi, hoặc có người yêu rồi. Chắc là chị ấy sẽ bỏ cuộc thôi."
Kang Daniel gật gù, thấy cũng có lý.
"Thế anh có người mình thích chưa?"
Người mình thích sao? Daniel lại không tự chủ được mà nhìn Jihoon... Trời ạ. Cậu thầm mắng mình mấy tiếng, cứ nghĩ linh tinh gì thế này.
"Tạm thời chưa có. Còn em?"
Daniel lại muốn mắng mình lần nữa. Thằng nhóc mới học lớp 7, thích thú cái gì thằng điên này?
Ngược lại, Jihoon lại có vẻ rất hào hứng, hai mắt sáng bừng lên, ra vẻ suy nghĩ.
"Em sao? Hừm.. Có nha!"
Nhìn thấy nụ cười kia, không hiểu sao Kang Daniel lại thấy có chút khó chịu.
"Ai vậy?"
"Adele nha!"
Park Jihoon cao giọng.
Kang Daniel sửng sốt, rồi lại bật cười. Tại sao cậu lại không nghĩ ra nhỉ? Phòng Jihoon đầy poster Adele kìa.
BẠN ĐANG ĐỌC
●NielWink ✔ Sunshine ✔
Fanfiction"Gốc sấu, sân bóng và những trưa hè đầy nắng. Nắng hạ giòn tan, chói chang, oi bức." -- Author: Apple_Insect aka Táo Có Sâu -- Đừng mang ra ngoài khi chưa có sự cho phép. Bỗng một ngày bạn nhận ra, nắng hạ cũng đẹp đến thế. Gửi gắm từng giọt nắng th...