Đúng hai sai?

1K 101 2
                                    


"Cạch!"

Tiếng bấm mật khẩu vang lên. Tiếp theo là tiếng mở cửa.

Yoongi ôm hoseok chặt cứng, ngủ ngon.

Có một tốp người đi vào nhà. Mặt người phụ nữ đầy nghiêm túc. Theo sau là gần hơn năm người. Có vẻ là vệ sĩ.

Hoseok trở mình, úp mặt vào ngực yoongi. Anh ôm eo cậu.

"Phòng ở đâu?". Người phụ nữ đã lớn tuổi ra lệnh.

"Dạ, lão phu nhân. Bên đây." Người phụ nữ có vẻ nhỏ hơn đưa tay chỉ lối.

Yoongi hôn lên trán cậu một cái. Hoseok trở mình, ngọ nguậy.

"Bảo bối, trễ rồi dậy thôi."

"Anh để em ngủ thêm chút đi."

"Trễ quá rồi. Nào dậy thôi!!!" Anh chọc vào eo cậu.

"A.. anh dừng lại đi...haha.. nhột em..nè cho anh chọc em."hoseok liền ghẹo lại.

"Haha."yoongi cười lớn.

Cả hai ôm nhau, hôn qua hôn lại. Cười tủm tỉm. Nhìn mắt nhau, từ từ tiếng vào nụ hôn sâu. Mặt hoseok dần dần nóng lên, đỏ cả mặt. Tay yoongi đỡ lấy gáy của cậu.

"Cạch!"

Cả hai giật mình nhìn ra phía cửa.

"Bà nội!!!"

"Mẹ!!!"

Cả hai giật mình. Đứng phắt dậy. Hoseok liền choáng váng muốn ngã, anh liền nhanh tay ôm lấy eo của cậu.

"Buông cháu tôi ra." Bà nội cậu lên tiếng. Tay cầm tay nắm cửa mà siết chặt.

"Buông em ra, yoongi."hoseok đánh nhẹ cái tay đang ôm chặt lấy eo cậu.

"Dạ."yoongi nối tiếc, eo hoseok mềm quá đi. Muốn ôm thêm chút.

Bà nội cậu đen mặt lại, cháu của bà. Bà còn chưa nựng được, sao anh dám ôm như vậy chứ.

"Yoongi, sao lại thất lễ vậy chứ. Chào lão phu nhân đi." Mẹ anh đứng đằng sau bà nội cậu. Lên tiếng khiển trách.

Mẹ anh có vẻ cũng tầm cỡ mẹ cậu. Da vẫn còn khá trẻ, còn rất đẹp. Giọng nói khá thanh, rất hay.

Anh nghe mẹ nói vậy liền xoay người chào bà.

"Hoseok theo bà về." Bà nội sấn sấn tới định kéo tay cậu đi.

Hoseok giật mình vô thức lùi về sau yoongi. Anh thấy vậy liền đứng trước mặt chắn ngang cậu. Hoseok nắm lấy cánh tay anh.

Bà nội thấy vậy liền khựng lại, hơi cứng người. Sợ bà đến vậy sao?

"Cháu... Cháu tại sao phải về cùng bà ạ?"hoseok ngó đầu sang, lén lút nhìn bà nội.

"Cháu muốn ở đây cùng cậu ấy. Hôm trước cậu ta làm cháu buồn đó. Cháu không nhớ sao?" Bà nội hơi cau mày.

"Bọn cháu giải quyết xong rồi bà. Anh ấy cũng giải thích với cháu rồi. Cháu không còn giận anh ấy nữa."

"Tại sao lại dễ dàng như vậy?"

"Dạ?"

"Ta nói sao cháu dễ dàng tha thứ như vậy."

||Sope||_Tên Đáng Ghét Yêu Nhóc Con Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ