Đâu ai có được quyền chọn mình sinh ra nơi nào, cuộc sống ra sao, gia đình có trọn vẹn hay không.
Đâu một ai được đâu và cũng chẳng ai muốn như vậy cả.
Hoseok ngất đi trong cái lạnh của giao mùa, nằm giữa hai ngôi mộ mà cậu chẳng bao giờ muốn rời xa.
Yoongi bên này vừa về tới nhà đã khuya, anh cảm thấy hình như không ổn. Sao nhà tối như vậy? Cửa lại khoá ngoài, yoongi nhanh chóng mở cửa vào nhà.
Căn nhà hiện đại do yoongi vừa vào liền phát sáng lên, tất cả các đèn được bật lên. Thắp sáng cả căn nhà đầy xa hoa.
"Bé chồng ơi, em đâu rồi?"yoongi tìm kiếm khắp nơi, nhưng có vẻ không thấy kết quả.
"S bật tivi, kết nối với camera trong ngày hôm nay." Ra câu lệnh cho máy chủ ngôi nhà.
"Vâng ông chủ."
"Tivi đã được bật."
"Camera đã được kết nối."
Màn hình chiếu lên hình ảnh cậu gấp gáp rời nhà, trên tay còn chiếc hộp cơm xinh xắn. Yoongi cảm thấy không ổn rồi.
"Alo, taehyung."
"..."
"Em nói sao? Thư ký nói hôm nay em ấy có đến à?"
"Dạ hyung, hoseok hyung đến đưa cơm cho anh. Lúc chúng ta đang trò chuyện, nhưng do không muốn anh lo nên dặn thư ký không nói với anh."
"Chết tiệt."
"Làm sao vậy anh."
Yoongi đứng bật dậy, cầm theo áo vest:" hoseok mất tích rồi."
"Cái gì????"
Taehyung đang cùng hội jin làm vài chén. Nghe vậy liền bàng hoàng không thôi. Vội đứng dậy, vớ cái áo khoác:" hyung có biết hoseok hyung đi đến những nơi nào không?"
"...."
"Yahh, min yoongi!!! Chú mày có thật là chồng của hoseok không vậy?"jin liền quát vào loa, tức chết y rồi.
"Bình tĩnh hyung, em nghĩ em biết." Namjoon vội nhẹ nhàng trấn an anh người yêu của mình.
"Đi mau, sau lần này tôi sẽ không tha cho chú đâu, min yoongi."jin khó chịu.
Sau đó namjoon gửi địa chỉ khu bến cảng ngày xưa cho yoongi, anh là người đầu tiên chạy đến đó. Đi xung quanh tìm cậu, nhưng không có kết quả. Sau vài phút hội taehyung cũng đến.
"Mau, đi đến chỗ giám sát coi camera."taehyung chỉ ra ý kiến.
Lúc bọn họ xem hết khung cảnh này đến khung khác, thì namjoon đã tìm ra khung có hoseok.
"Đây, đây rồi.!!!"
Mọi người ùa lại xem, thì thấy được cậu gục xuống, rồi rồi từ từ tiến đến hôn mê. Cuối cùng tỉnh dậy cùng cơn nôn.
Yoongi nắm chặt bàn tay, khiến móng tay bấu vào da thịt, cũng thế mà nó chảy máu.
Anh thật sự không biết, cũng không rõ cảm giác bây giờ của bản thân ra sao. Một trận cào xé tâm can của anh nổi lên. Nhìn vào màn hình thấy cậu chật vật với cơn nôn mà đau đớn không thôi. Rốt cuộc vì sao lại vậy chứ?
BẠN ĐANG ĐỌC
||Sope||_Tên Đáng Ghét Yêu Nhóc Con
FanfictionVui lòng không reup lại bất cứ nơi nào. Không chuyển ver khi chưa có sự cho phép của mình Start : 24/12/2021 End: 6/4/2022