Chương 22. Hiện trường trực tiếp dạy nịnh nọt (2)

88 9 3
                                    

Edit by @QuynQuyn175 (wattpad)

---------------------------------------------

Mấy tiểu tử kia lập tức ra khỏi cửa, Nhị Nữu nhìn Tứ Nữu rồi đến Ngũ Nữu đang đan vòng hoa ở trong sân, hỏi: "Tam Nữu đâu rồi?"

Tứ Nữu lắc đầu: "Không biết."

Nhị Nữu : "Vậy em ở nhà chơi cùng Ngũ Nữu, chị đi hái nấm nga."

"Hảo!"

Mấy tiểu hài tử đi ra cửa, Trần Thanh Phong cũng đi theo ra cửa, mới vừa đi được không được bao xa, liền nhìn thấy hai tiểu tử hỗn đản trong thôn đi tới đây, hắn nhìn thấy Trần Thanh Phong, nháy mắt ra hiệu: "Trần tiểu Lục, đã bắt đầu chấm công điểm, ngươi đi bắt đầu làm việc? Anh sẽ không phải muốn lẫn lộn ăn gian công điểm đấy chứ?"

Trần Thanh Phong: "Con mắt nào của anh thấy tôi đang chuẩn bị làm việc ?"

Hai cẩu tử cười lên một khoa trương: "Ai u, thật sự là chưa thấy người nào trộm làm biếng còn lý lẽ hùng hồn như thế."

Trần Thanh Phong bình tĩnh mỉm cười, hé ra khuôn mặt tươi cười cực kỳ gợi đòn: "Kia không có biện pháp a, cha mẹ tôi, anh trai tôi, chị dâu tôi, liền ngay cả chị cả đang làm ở công xã cũng nguyện ý để tôi như vậy. Kia biết làm sao được! Chính là con người tôi được yêu thương như vậy đấy! Điểm này, tôi và các người không giống nhau, các người không có công điểm, chắc chắn sẽ chết đói."

Hai cẩu tử: ". . ."

Hắn oán hận trừng mắt nhìn Trần Thanh Phong một cái, bất quá rất nhanh, lại trào phúng nói: "Kia thật cũng là, ai bảo anh có mặt dày ah. Chính mình không có công điểm, cô vợ tương lai thì dụ dỗ lão nương làm việc cho! Nhà ai mà có con trai như vậy, thật sự là may mắn, quá may mắn."

Trần Thanh Phong lắc đầu, cười: "Đúng thật là bất hạnh mà! Ai biểu vợ tương lai của tôi đem phòng ở làm của hồi môn vào cửa chứ."

Hai cẩu tử: ". . ."

Hai cẩu tử phát hiện, mỗi một lần, Trần Thanh Phong đều có thể hạ thấp giới hạn của bản thân.

Người này vẫn cứ như vậy, không hề thấy xấu hổ mà còn tự hào, thật sự là mất mặt.

Hắn tự nhận thấy, hắn hỗn đản(vô lễ) nên bị mọi người trong thôn ghét bỏ. Thế nhưng tối thiểu, hắn còn có thể tự kiếm tiền nuôi sống bản thân. Còn con hàng này, thật sự là không biết xấu hổ đến tận cùng.

Thật sự là, không muốn cùng một chỗ với hắn mà!

Hai cẩu tử mắt liếc Trần Thanh Phong, xem thường quay đầu, lập tức đẩy nhanh cước bộ bỏ đi.

Ngược lại Trần Thanh Phong lại nhìn hai người bọn họ, ánh mắt lóe lên, hắn nói: "Ồ không, hai người đi à! Sao đi nhanh vậy?"

"Ai cần anh lo!"

Hai cẩu tử đi nhanh hơn, giống như Trần Thanh Phong là ôn dịch vậy.

Nguyên bản Trần Thanh Phong còn tính toán đi chuồng heo, nhưng vừa nghe Khương Điềm Điềm không đi làm, liền trực tiếp đi nhà cô. Quả nhiên, vừa bước một chân vào cổng liền thấy Khương Điềm Điềm ngồi ở trong sân ngẩn người.

[Edit] Xuyên Thành Ngốc Bạch Ngọt Thập Niên 70Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ