*Editor: Trôi
*Beta: Thuyên
_______________________________________Lời Bạch Yên Nhiên nói giống như một trò cười, làm Thượng Phàn Vũ nhất thời không load kịp, đây là ai mà dám gọi tới uy hiếp mình?
Từ nhỏ, hắn ta đã là thiên chi kiêu tử ( con cưng của giời ), mọi người đều nói Thượng Phàn Vũ đầu óc thông minh; trong nhà không ai không thương, cũng không cần đấu đá để kế thừa công ty, có gì cha mẹ lo tất. Chắc chắn một điều rằng, cuộc đời của hắn ta khá là thuận buồm xuôi gió.
Nhưng mà ông trời nào có cho ai tất cả, kiểu gì cũng sẽ có chỗ thiếu hụt. Ví dụ như Thượng Phàn Vũ, đã 30 tuổi rồi mà vẫn chưa lập gia đình.
Bởi vì chuyện này mà mấy vị bô lão trong nhà gấp đến điên rồi. Nhưng Thượng Phàn Vũ lại cảm thấy bản thân còn trẻ, lấy gia cảnh của hắn ta, muốn tìm kiểu con gái nào mà chẳng được?
Với lại, con nít vừa nghịch ngợm lại còn phiền phức, Thượng Phàn Vũ thật sự không thích trẻ con tí nào.
Trước khi gặp Bạch Dực Cẩn, hắn ta đã nghĩ như vậy. Trong ấn tượng của Thượng Phàn Vũ, con nít mỗi ngày nếu không phải là cãi nhau ầm ĩ, thì chính là gây họa khắp nơi, làm chuyện xấu gì cũng không thừa nhận, một khi bị bắt liền la lối khóc lóc ăn vạ.
Kết quả, lần này đi công tác, hắn ta lại gặp một đứa bé khiến mình muốn nhận nuôi – Bạch Dực Cẩn.
Hai người quen biết nhau âu cũng có thể nói là duyên phận. Bởi vì chuyện công việc nên Thượng Phàn Vũ phải đến đây. Mà bản thân hắn ta là ông chủ tập đoàn lớn, ngày ngày đêm đêm đều có người mời xã giao. Rượu thịt không ngừng mấy ngày liền, có thể nói là cực kỳ chán ngấy rồi. Vì thế, trong một lần nào đó, Thượng Phàn Vũ từ chối xã giao, một mình lái xe dạo quanh khung cảnh xa lạ.
Tìm một góc khuất, uống một ly cà phê nơi thành phố lạ lẫm, hắn muốn một mình yên tĩnh cảm thụ thiên nhiên, cảm thụ cuộc sống.
Tất nhiên, ở nơi không quen thuộc rất dễ dàng thấy cô đơn.
“Chú gì ơi, sao chú lại ngồi một mình ở đây vậy ạ? Có phải chú không có bạn bè đúng không? Để cháu làm bạn với chú nha?”
Chỉ mấy lời quan tâm như vậy đã mở ra mối quan hệ giữa bọn họ. Đứa bé còn nhỏ lại nói chuyện như người lớn, còn có quá khứ đau lòng.
Không có cha, mẹ bận rộn làm việc, thường xuyên một mình ở nhà, đi học cũng không có bạn bè…
Thượng Phàn Vũ từ lần đầu gặp mặt đã thích đứa trẻ này, trông ngoan ngoãn đáng yêu, nói chuyện thì cực kỳ lễ phép. Khi đó, hắn ta nghĩ, nếu đứa con tương lai giống thằng bé thì kết hôn cũng không tệ lắm.
Nhưng suy nghĩ chỉ là suy nghĩ mà thôi…
Kết quả, chỉ với một cuộc điện thoại lại biết mình đã lên chức cha tự bao giờ? Người gọi là mẹ của con hắn? Có cái quần đùi! Mặt dày bao nhiêu lớp vậy?
BẠN ĐANG ĐỌC
( Edit - Xuyên ) Con gái sáu tuổi của nam phụ
Humor*Hán Việt: [ xuyên thư ] bia đỡ đạn nam xứng sáu tuổi khuê nữ *Tác giả: Da Thanh Oa ( Da Ếch Xanh ) *Editor: Trôi *Beta: Thuyên *Số chương: 134 ( cả phiên ngoại ) *tình trạng: edit hoàn - beta hoàn *Nguồn convert: ztruyen.vn *Văn án: Năm 4125, ở tận...