*Editor: Trôi
*Beta: Thuyên
_______________________________________
Tuy trong quá trình mua sắm rất hưng phấn, nhưng sau khi bước ra khỏi quảng trường, Liễu Binh và Thu Lan Huyên cũng vô cùng suy sụp tinh thần.Trời ạ! Bọn họ đi dạo chỉ trong một buổi sáng đã tiêu hết 8357 tệ ( 8357 tệ = 29.836.563,86 VND ), mà số tiền này chỉ dùng để mua cho con gái một vài bộ quần áo cho mùa hè và đồ dùng học tập, ấy, còn thêm một bữa ăn trưa nữa.
Hai người thật sự khiếp sợ đối với việc tiêu tiền như nước này của mình. Nhưng nhìn thấy gương mặt vui mừng của con gái, lại nghĩ đến việc họ đã bỏ con gái ở quê nhiều năm như vậy, chút tiền đền bù này thì có là gì đâu?
Vì thế, hai vợ chồng lại vui vẻ cười rộ lên.
Thu Lan Huyên nhìn đồng hồ, đã gần 4 giờ chiều rồi, bà lấy điện thoại di động ra nói: "Mẹ gọi một chiếc DiDi* đã."
*Một ứng dụng gọi xe của Trung Quốc.
Liễu Binh gật đầu nói: "Gọi đi! Nhắc mới nhớ, bây giờ chúng ta cũng không còn nợ nần gì rồi, có thể tính đến chuyện mua một chiếc xe!"
Thu Lan Huyên liền híp mắt nói: "Có tiền mua xe sao lại không mua nhà? Tiền thuê nhà một tháng của chúng ta bây giờ là 3400 tệ ( 3400 tệ = 12.138.843,74 VND ), dùng số tiền này mua căn nhà nhỏ không phải tốt hơn sao?"
Liễu Binh nào dám nói không chứ?
Ông lấy tốc độ sét đánh không kịp bưng tai đáp: "Cái này chắc chắn rồi, chờ anh góp đủ tiền đặt cọc, chúng ta liền mua nhà."
Thu Lan Huyên vui vẻ cười: "Đến lúc đó mua căn nhà ở đường vành đai số 5 cũng không còn đắt nữa."
Tuy Liễu Binh cảm thấy ở chỗ đó quá xa nhưng vẫn gật đầu: "Có thể có thể có thể."
Liễu Nhiên không quan tâm chuyện này, cô đã cởi bỏ bộ quần áo đầy đất mặc hồi còn ở nông thôn rồi thay bộ váy Lolita cung đình có giá trị đắt đỏ mới mua.
Bởi vì nhan sắc không tệ nên trên đường đi, Liễu Nhiên thu hút được không ít sự chú ý.
Lúc này, cô liếm liếm môi, mắt ngọc xoay chuyển nhìn về phía thùng sữa chua trên tay Liễu Văn. Những thứ này đều là ba mẹ mua cho Liễu Nhiên, thấy cô rất thích sữa chua cho nên họ đã mua rất nhiều. Sau khi lên thành phố, cô đã uống hết ba nhãn hiệu sữa chua rồi. Hôm nay ba lại mua cho Liễu Nhiên một nhãn hiệu mới, hiện tại cô rất thèm...
Muốn uống thì phải xông lên thôi! Liễu Nhiên bước tới nắm lấy tay Liễu Văn lắc lắc, ngẩng đầu nhìn anh trai, giọng nói mang theo vẻ nũng nịu của bé gái và sự ngây thơ của trẻ con: "Anh trai, em muốn uống sữa chua."
Liễu Văn cúi đầu xuống nhìn em gái, hắn vốn đã bị sự đáng yêu làm cho mụ mị đầu óc. Nhưng lại rất nhanh tỉnh táo, nghĩ đến cái mũi vẫn còn bầm tím, hắn nở nụ cười xấu xa hỏi: "Muốn uống?"
Liễu Nhiên "Ừm" một tiếng, gật đầu lia lịa.
Liễu Văn cười càng vui vẻ hơn, hắn giơ hộp sữa chua trong tay lên nói: "Cái này uống ngon lắm luôn, một thùng 70 tệ ( 70 tệ = 251.807,26 VND ), uống ~ siêu ngon."
BẠN ĐANG ĐỌC
( Edit - Xuyên ) Con gái sáu tuổi của nam phụ
Mizah*Hán Việt: [ xuyên thư ] bia đỡ đạn nam xứng sáu tuổi khuê nữ *Tác giả: Da Thanh Oa ( Da Ếch Xanh ) *Editor: Trôi *Beta: Thuyên *Số chương: 134 ( cả phiên ngoại ) *tình trạng: edit hoàn - beta hoàn *Nguồn convert: ztruyen.vn *Văn án: Năm 4125, ở tận...