☁︎Chương 36☁︎

104 3 4
                                    

"Ban gia từ trước đến nay luôn sủng ái kiều nữ, chắc các ngươi cũng từng nghe nói qua." Chu phu nhân tránh đi ánh mắt sáng rực của Nghiêm Chân: "Ban gia cũng không nói rõ ý từ chối, chỉ là muốn biết ý tứ của hai tiểu bối."

Bên ngoài nói là ý tứ của hai tiểu bối, nhưng Nghiêm Chân sống chết muốn cưới Ban Họa, cho nên lời này có ý là còn phải xem Ban Họa có đồng ý không. Chu phu nhân cố ý giữ chút mặt mũi cho Nghiêm gia, nên không có lời nào quá lộ, cũng may tất cả mọi người là người thông minh, sẽ không có chuyện nghe không hiểu.

Nghe nói Ban gia vậy mà không có bao nhiêu tâm tư kết thân cùng Nghiêm gia, nội tâm Nghiêm phu nhân mười phần mâu thuẫn, vui mừng vì nhi tử không cần cưới một nữ nhân như vậy, lại cảm thấy người Ban gia thực sự đáng giận, toàn bộ Kinh Thành bao nhiêu người muốn  làm thân với Nghiêm gia bọn họ, ngay cả những hoàng thân quốc thích  còn khách khí với bà mấy phần, Ban gia làm việc không khỏi cũng quá không khách khí rồi.

"Chu phu nhân." Nghiêm Chân nhìn Chu phu nhân: "Ý của ngài là, chỉ cần Phúc Nhạc Quận Chúa bằng lòng gả cho ta, Hầu Gia và Hầu phu nhân sẽ đồng ý cửa hôn sự này sao? "

Chu phu nhân cười: "Nghiêm công tử, phần lớn thời gian ngài đều chuyên tâm đọc sách, không biết người Ban gia coi trọng nữ bao nhiêu. Đối với  phần lớn phụ mẫu mà nói, chuyện chung thân đại sự của nữ nhi là chuyện lớn, ngươi được Phúc Nhạc Quận Chúa ưu ái thì lo gì không thể lấy giai nhân?"

"Tuy nói như vậy, nhưng theo quy củ tổ tông, nên là phụ mẫu đặt đâu con ngồi đó." Nghiêm phu nhân nhíu mày, cảm thấy gia giáo Ban gia quá mức tùy ý: "Nuông chiều nữ nhi cũng phải có cách."

Chu phu nhân cười không nói, lại nghĩ, đã coi trọng phụ mẫu đặt đâu con ngồi đó, vậy nhà ngươi hiện tại liền tranh thủ thời gian nghỉ ngơi, để con của ngươi tìm một nữ tử khác đi, làm gì còn trông mong cầu hôn  cô nương Ban gia. Là nhà ngươi muốn cầu người ta gả, không phải người ta đến xin nhà ngươi.

Nếu không phải xem lão gia nhà mình và Nghiêm Tả tướng là bạn tốt nhiều năm, Chu phu nhân thật không đồng ý chạy chuyến này. Giao tình giữa bà và Nghiêm phu nhân không quá tốt, Nghiêm phu nhân này thích nhất là dạy quy củ, không chỉ đối với hạ nhân nghiêm ngặt, đối với người nhà mình cũng giống như thế, cả người khắc nghiệt đến mất đi hoạt tính.

"Hai ngày sau Thạch gia tổ chức yến hội tại biệt trang, nghe nói Phúc Nhạc Quận Chúa cũng đến." Chu phu nhân  đứng người lên: "Lời đã đưa đến, ta cũng nên cáo từ."

Nghiêm phu nhân muốn giữ bà lại dùng cơm, Chu phu nhân một mực chối từ không nhận, vẫn kiên trì rời đi. Ra khỏi cửa chính Nghiêm gia, Chu phu nhân lắc đầu, có một mẫu thân như thế, tiểu lang quân Nghiêm gia chỉ sợ tâm nguyện khó thành rồi.

Ngồi vào trong xe ngựa, Nghiêm phu nhân càng nghĩ càng thấy việc này rất khó thành, thở dài lắc đầu.

Bà vén rèm lên, nhìn thấy phía trước có một đôi nam nữ cưỡi ngựa một trước một sau đi tới, giữa hai người cách một khoảng cách, còn có thị vệ đi theo, nhìn không giống như là đôi nam nữ đang tâm sự, nhưng lại giống đôi nam nữ đang có chút thân mật. Lại nói trên mặt vị lang quân này nở một nụ cười ấm áp, khiến cho bà có ảo giác.

Ta Chính Là Một Cô Nương Như Thế - Nguyệt Hạ Điệp ẢnhNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ