☁︎Chương 76☁︎

50 2 0
                                    

Tạ Uyển Dụ lẳng lặng ngồi trong khuê phòng, nghe tiếng pháo nổ phía ngoài, nắm chặt hỉ bào trên người.

Thời gian trôi qua nhanh như vậy, lại chậm như vậy.

Nàng ta mong đợi thật lâu, chờ lâu như vậy cuối cùng đã đến, trong đầu kêu loạn một mảnh, nàng ta không biết đến tột cùng mình vui vẻ hay khổ sở.

"Đội rước dâu đến rồi!"

Nghe được ba chữ 'đội rước dâu', đáy lòng nàng ta run rẩy, giống như một cây băng nhọn đâm vào đáy lòng, nội tâm của nàng ta lập tức trở nên hiu quạnh, không biết mất mát hay khổ sở, kỳ dị là, vậy mà nàng ta không cảm thấy phẫn nộ.

Nắm chặt quyền, đầu ngón tay của nàng ta có chút mát, nhưng đại não lại thanh tỉnh trước nay chưa từng có.

"Muội muội." Trong giọng nói Tạ gia đại lang cố nén tức giận, hắn ta xoay người cõng Tạ Uyển Dụ lên, nhỏ giọng nói với nàng ta: "Mọi việc trong cung phức tạp, muội muội hết thảy phải cẩn thận. Nếu cần gì, cho người trở về nói với trong nhà, đừng để mình ấm ức."

Tạ Uyển Dụ nắm chắc y phục đại ca, thấp giọng đáp ứng.

Vụ hôn nhân này là Tạ gia bọn họ đáp ứng, hiện nay coi như biết Nhị Hoàng Tử có khả năng không phải lương phối, Tạ gia cũng không hối hôn. Hôn sự người nhà bình thường bất hạnh, chỉ cần có người nhà mẹ đẻ ủng hộ, nữ nhi còn có thể ly hôn. Thế nhưng gả vào hoàng gia, vậy cũng chỉ có thể sinh là người hoàng gia, chết là quỷ hoàng gia.

Ra nội viện, Tạ Uyển Dụ nghe bốn phía tràn ngập tiếng chúc mừng, nhưng nàng ta lại cảm thấy giờ phút này rất khó xử, người trong thiên hạ đều biết Nhị Hoàng Tử không thích Nhị Hoàng Tử Phi là nàng ta, ngay cả tự mình nghênh đón nàng ta cũng không làm được.

Đây là khoảnh khắc quan trọng đời người, lại thành thời điểm nàng ta hận nhất cả đời này.

Trên thực tế, Nhị Hoàng Tử không tới đón Tạ Uyển Dụ, nhưng hắn ta cũng không có trong cung.

Giờ lành hôn lễ là chạng vạng tối, hắn ta thay đổi tân lang phục, đi tới rừng trúc Thạch Phi Tiên thường đi. Hắn ta không cam lòng, cho nên đi giải sầu một chút, không nghĩ tới là, vậy mà Thạch Phi Tiên thật sự ở trong rừng.

"Nhị Hoàng Tử điện hạ?" Thạch Phi Tiên từ trong đình đứng người lên, kinh ngạc nhìn nam nhân này: "Hôm nay không phải ngày đại hỉ của ngươi à, tại sao ngươi lại ở chỗ này?"

Tưởng Lạc nhìn nữ tử thần sắc cô đơn trước mắt, nhịn không được bước vài bước đến gần: "Người mà ta cưới, không phải người trong lòng ta, thì có gì mà vui chứ?"

"Ngươi..." Thạch Phi Tiên tránh đi ánh mắt Tưởng Lạc, thở dài một tiếng nói: "Ngươi không nên nói lời này, Uyển Dụ mà biết, thương tâm khổ sở dường nào?"

"Nàng luôn thay người khác suy nghĩ, tại sao không thể suy nghĩ một chút thay mình, không suy nghĩ vì ta?" Tưởng Lạc bước nhanh đến phía trước, bắt lấy cổ tay Thạch Phi Tiên: "Ta thích ai, chẳng lẽ nàng còn không biết sao? Nàng ta là bằng hữu của nàng, vậy ta đây tính là gì?"

Thái giám đi theo sau lưng Nhị Hoàng Tử, bị dọa đến quỳ gối ngoài đình, hôn sự hôm nay nếu xảy ra việc ngoài ý muốn, hắn đi theo điện hạ xuất cung, chỉ sợ ngay cả tính mạng còn không giữ nổi.

"Vậy xem như đầu óc ngươi không tốt rồi." Ban Họa mặc kỵ trang màu sáng cười như không cười trong rừng đi tới, phía sau nàng còn đi theo mấy thiếu gia nổi danh ăn chơi, những người này có nam có nữ, đều là nhân vật lăn lộn trong Kinh Thành, trên mặt bọn họ đều mang vẻ ngoài ý muốn, ai có thể nghĩ tới hôm nay Nhị Hoàng Tử thành hôn, vậy mà cùng nữ nhi Thạch Tướng không minh bạch ở đây?

Tạ Uyển Dụ và Thạch Phi Tiên không phải có giao hảo sao?

Lúc đầu mấy người bọn họ không đi đụng tiệc cưới náo nhiệt mà chơi bời lêu lổng, hôm nay hẹn đi cưỡi ngựa, thưởng cảnh xuân, ai ngờ mới ra đến liền thấy trò hay trận này?

Ta Chính Là Một Cô Nương Như Thế - Nguyệt Hạ Điệp ẢnhNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ