Văn phòng giám đốc công ty dệt may nhận được điện thoại, thư ký ông chủ chuyển lời của ông chủ là chuyện mua bán công ty có thể cân nhắc, hẹn Cố Chi chiều nay đến gặp mặt nói chuyện.
Giám đốc Triệu phải liên tục xác nhận mình không nghe nhầm điện thoại, người ở đầu dây bên kia là Trần Gia Minh, Trần Gia Minh truyền đạt ý của thiếu đông Hoắc thị Hoắc Đình Sâm. Sau khi cúp điện thoại, anh ta nhìn Cố Chi mà cằm muốn rơi xuống đất.
Gặp mặt nói chuyện thì gặp mặt nói chuyện, Cố Chi không ngờ ông chủ này rất dứt khoát, cô hất cằm với giám đốc Triệu.
Anh, mất việc rồi.
——
Địa điểm hẹn đàm phán kinh doanh là khách sạn Hoà Bình, Cố Chi căn thời gian đến, cô muốn xem mặt ông chủ nào mà có nhân viên thích đi cản đường làm ăn người khác như vậy, sau đó lại nghĩ đến chuyện sản nghiệp Cố thị sắp được mở rộng, giày cao gót dưới chân cô bước rất khí thế, dưới sự hướng dẫn của phục vụ, cô đi vào phòng bao đã được đặt trước.
Nhân viên phục vụ đẩy cửa ra, Cố Chi lập tức nhìn thấy hai cái gáy của đàn ông.
Cô bỗng cảm thấy gáy của người đàn ông ngồi ở chủ vị rất đẹp, không kém tên khốn Hoắc Đình Sâm là bao.
Tiếp đó, chủ nhân của chiếc gáy đẹp đẽ kia quay đầu, Cố Chi liền thấy tên khốn mình đang nghĩ.
Trần Gia Minh đứng dậy, khom người cười: “Cố tiểu thư, xin hỏi là cô muốn thu mua công ty của chúng tôi sao?”
Cố Chi nhìn khuôn mặt tươi cười quen thuộc của Trần Gia Minh, ngơ ngác há hốc mồm.
Thế này là thế nào?
Cô ngây người nhìn bốn phía, xác nhận mình không vào nhầm phòng.
Chẳng lẽ con chữ phức tạp mà giám đốc Triệu viết trên giấy… là Hoắc?!
Hoắc trong Hoắc Đình Sâm?!
Cố Chi nâng trán.
Con bà nó, không có học thức tệ thật.
Khó trách ngay từ đầu giám đốc kia đã kiêu ngạo đến vậy, thì ra là sản nghiệp của Hoắc thị.
Có loại ông chủ như Hoắc Đình Sâm, khó trách nhân viên có đức hạnh như thế.
Cố Chi không ngờ có một ngày cô sẽ mua đến chỗ Hoắc Đình Sâm, cô cố lắm mới nhịn được không kích động chạy đi, sau đó cô nghĩ, nếu giờ cô bỏ chạy là cô thua, cô đã là một đại gia có tiền rồi, là phú bà bí ẩn nổi tiếng khắp Thượng Hải, hôm nay đến đây nói chuyện làm ăn, đối tượng là Hoắc Đình Sâm từng lên giường với cô thì có sao?
Hai bên đều là người có tiền, đến đàm phán kinh doanh thôi mà.
Cố Chi ngồi đối diện Hoắc Đình Sâm, Trần Gia Minh sang kéo ghế cho cô, Cố Chi hít một hơi, mắt nhìn thẳng Hoắc Đình Sâm.
Từ khi cô vào cho đến bây giờ, Hoắc Đình Sâm chưa hề nói một câu nào cả.
Cố Chi bày tư thế bàn chuyện làm ăn, gọi Hoắc Đình Sâm một câu: “Hoắc tổng.”
Hoắc Đình Sâm nghe thấy hai chữ “Hoắc tổng”, chân mày khẽ nhíu lại.
Cố Chi quyết định theo quy trình làm ăn bình thường, đầu tiên hơi gật đầu với Trần Gia Minh: “Không sai, tôi muốn thu mua công ty các anh.” Sau đó, cô lại nói với Hoắc Đình Sâm, “Chắc Hoắc tổng đã biết rồi, tôi muốn mua hết công ty của Hoắc thị, tính cả người làm ở trong đó, anh ra giá đi.”
Tuy Cố Chi nói vậy, nhưng trong lòng cô vẫn không quá tin tưởng, bởi nếu cô gặp một ông chủ bình thường, người ta nói bán thì cô mua, có điều lần này đụng phải Hoắc Đình Sâm, trong tay anh là Hoắc thị lợi hại nhất Thượng Hải, thậm chí là cả nữa, cô không biết tiền trong tay mình có đủ hay không. Đủ thì mua, không đủ thì thôi vậy, cũng không tính là lỗ.
Hoắc Đình Sâm không tỏ thái độ gì, nhưng Trần Gia Minh ở bên cạnh nghe vậy lại đau hết cả đầu.
Mua cửa hàng trang sức, mua biệt thự xa xỉ thì thôi đi, còn đòi mua Hoắc thị? Cô lấy tự tin đâu ra thế, tưởng đây là trò chơi đồ hàng của con nít à?
Dưới trướng Hoắc thị có mạng lưới sản nghiệp phức tạp thế nào, chỉ sợ cựu ứng cử viên cho vị trí di thiếu phu nhân trước mắt đây dùng hết ngón tay ngón chân cũng không đếm xuể. Chưa kể những cái khác, chỉ tính mấy tuyến đường ray xe lửa chạy qua các mối giao thông quan trọng, cả đất nước này, ngay cả chính quyền Nam Kinh cũng không dám tuỳ tiện đòi mua của Hoắc thị.
Rốt cuộc là cô không biết sợ hay còn mưu đồ khác vậy?
Linh quang chợt lóe lên trong đầu Trần Gia Minh, nhớ tới lời Hoắc Đình Sâm nói khi ở văn phòng, quả nhiên là có ý khác.
Nhìn thái độ của Hoắc tổng trước đây, rõ ràng anh không có ý định nối lại tình xưa với vị cựu ứng cử viên cho vị trí di thiếu phu nhân đây, cũng không muốn gặp lại, kết quả là cựu ứng cử viên cho vị trí di thiếu phu nhân không nhắc tới chuyện nối lại tình xưa nữa, trực tiếp bảo tôi muốn mua công ty các anh, biện pháp này tưởng chừng hoang đường nhưng lại hết sức hữu hiệu, lừa được Hoắc Đình Sâm ra ngay.
Giờ gặp được thì dễ nói rồi, lát nữa cô ta lại xổ nữa mắt ngắn nước mắt dài ra cho xem, Hoắc Đình Sâm mà mềm lòng, chẳng phải sẽ tha thứ cho cô ta sao, ngoan ngoãn nạp cô ta làm di thiếu phu nhân, về sau cho ăn sung mặc sướng, dù có kết hôn rồi, chỉ sợ mười ngày thì hết chín ngày muốn ngủ ở chỗ cô ta, Triệu tiểu thư cũng không theo kịp.
Não Trần Gia Minh như được tiếp oxy, anh ta làm thư ký nhiều năm vậy rồi mà không khỏi bội phục thủ đoạn của Cố Chi.
BẠN ĐANG ĐỌC
Vợ bé dân quốc giàu xổi rồi......[Full]
Ficción GeneralTác giả : Ma An Thể loại: Truyện Khác Nguồn: - lustaveland.com -https://m.truyen.tangthuvien.vn/doc-truyen/lam-dan-quoc-dai-lao-di-nuong-phat-nhanh-sau Trạng thái: Full ( 78 chương + 20 ngoại truyện ) [Dịch giả: [L.A]_TRÀ XANH TEAM - nhien1987 Des...