"Mày cho rằng nơi này có thể vây khốn tao sao? Rất nhanh tao có thể ra ngoài......" Tên trùm nhe răng nhếch miệng, giơ xiềng xích trên tay lên. Lệ Sa mới vừa giơ tay, hắn bèn ôm lấy đầu, thấy Lệ Sa đứng dậy, yết hầu hắn lại càng run rẩy: "Mày......Mày muốn làm gì?"
"Không có gì, ông tiếp tục đi."
"Chờ tao ra ngoài, chính là ngày chết của cả nhà mày, tao sẽ giết......" Tên trùm còn chưa nói xong, cổ áo đã bị Lệ Sa nắm chặt.
"Chờ ông ra ngoài, ông sẽ biết ông đang ở một nơi an toàn nhất." Tuy tên trùm hung ác, nhưng Lệ Sa còn ác hơn so với hắn, "Nằm bệnh viện lâu như vậy cũng không chết, lần tới không may mắn như thế nữa đâu, chạy đi, trốn đi, mặc kệ ông chạy đến bất kỳ địa phương nào, tôi đều có thể bắt ông về!"
"Ông khiến lão tử chết nhiều chiến hữu như vậy, ông cho rằng lão tử còn sợ ông sao?" Lệ Sa dùng ngón tay chỉ vào đầu hắn, "Nhớ bạn của ông sao? Tôi sẽ bắn chết ông như cái cách mà tôi đã bắn chết hắn vậy!""Mày dám dọa tao......" Tên trùm còn chưa nói xong, đã bị Lệ Sa đấm cho một quyền. Tên trùm mở to hai mắt, có chút không dám tin, hắn nhìn về phía camera, vừa rồi Lệ Sa đứng dậy, đã tắt đi camera trong phòng tạm giam.
Kẻ "thích mặc đồ phụ nữ" vừa xuất viện, thì bị Lệ Sa đánh cho một trận sống dở chết dở.
"Tao sẽ khiếu nại ah......" Ông bác còn chưa kịp nói xong, trên mặt lại ăn thêm một quyền.
"Ông sẽ làm gì?"
Tên trùm cắn răng, mặt mũi bầm dập, thoạt nhìn một chút lực chấn nhiếp cũng đều không có. Triệu Minh Húc ở bên ngoài quan sát, rất nhanh gõ một chút lên hàng rào.
"Ở nơi không có camera, thì ông cũng chẳng còn vận may nữa đâu." Lệ Sa buông lỏng tên trùm ra.
Con mụ điên Lạp Lệ Sa này! Tên trùm bưng lấy mặt mình, cái gì sói hoang, căn bản chính là cọp cái cắn người!
Phòng điều khiển thấy camera trong phòng tạm giam phòng bị tắt, liền phái người tới. Người nước ngoài luôn tuân thủ chủ nghĩa nhân đạo, thấy tên trùm mặt mũi bầm dập, cũng hỏi hắn vài câu: "Tự đâm vào vách tường ?"
"Ừm......"
"Ông chắc chứ?"
Bị Lệ Sa nhìn thoáng qua, tên trùm cắn chặt răng: "Tự tôi làm."
Tên trùm bị Lệ Sa áp giải về ngục, vừa kéo hàng rào sắt, Lệ Sa vừa mở miệng: "Đúng rồi......"
Cách một hàng rào sắt, tên trùm còn đang ôm lấy đầu, đơn giản là phản xạ có điều kiện.
Lệ Sa dừng một chút: "Quần lót của ông, biến thái quá đi."
Đây mới là lời Lệ Sa muốn nói nhất.
Đồ già dịch biến thái.
Hành vi phạm tội thành lập, phạm nhân bị áp giải ra nhà tù trên đảo. Vừa rời khỏi ngục giam, tứ phía đều là biển. Mùi của gió biển có chút tanh tanh, hiện tại thời tiết đã bắt đầu nóng lên. Nhìn cách đó không xa có một đám binh lính đang thao luyện, Triệu Minh Húc đi tới bên cạnh Lệ Sa. Cùng Lệ Sa nhìn ra xa, rồi dùng hồ sơ trong tay vỗ vào bả vai Lệ Sa: "Niêm phong được rồi."
"Ừm." Lệ Sa lấy hồ sơ, đây là toàn bộ tư liệu của đại án. Các chiến hữu của cô, đều bị niêm phong cùng xấp hồ sơ này.
"Thật giống chúng ta lúc ấy." Triệu Minh Húc nhìn các binh lính đang thao luyện.
Lệ Sa nhanh chóng niêm phong hồ sơ, hết thảy tất cả đều đã kết thúc.
"Phải."
"Thật lâu cũng chưa được hưởng gió biển," Triệu Minh Húc duỗi lưng, "Khi nào rảnh, cùng nhau ra biển chèo thuyền? Chị cùng Ngô Vận, em cùng đại minh tinh."
"Còn chưa tới đoan ngọ, chị đã muốn đua thuyền rồng rồi?" Lệ Sa cười cười, "Đại minh tinh không theo chúng ta chèo thuyền đâu."
"Không phải lần trước em nói, đã công khai với cả nhà rồi sao? Sau đó thế nào?"
"Đừng nói nữa, bị bọn họ nhét về ngăn tủ."
"Hả?"
"Em còn chưa kịp nói, bọn họ đã phát hiện. Em nghĩ, khẳng định là do cái miệng rộng của chị họ em, nói lộ ra chuyện gì rồi." Điện thoại Lệ Sa rung lên một chút, cô quơ quơ màn hình trước mặt Triệu Minh Húc, "Xem này, lại kêu em cuối tuần về nhà, giới thiệu cho em đối tượng hẹn hò."
Không biết ba mẹ cô hoài nghi từ khi nào, dù sao khoảng thời gian trước, Lệ Sa còn chưa nói, ba mẹ đã lật được ra công chứng bất động sản. Hỏi cô mua nhà khi nào, do ai tặng, Thái Anh vì sao lại cho cô. Đừng nói ba mẹ, đổi lại là cô, cô cũng không tin, không thân không thích, Thái Anh lại cho cô một căn biệt thự trị giá hơn cả ngàn vạn. Rõ ràng căn nhà này là do Thái Anh cố ý.
"Không sao, chị cho em thêm ca trực, để chị nói với họ." Triệu Minh Húc nói.
"Lão Triệu em đã trực ban hai tuần liên tiếp rồi."
"Này không phải giúp em tránh xem mắt sao? Em xem em......Thật là......" Triệu Minh Húc cười hì hì ôm đầu vai Lệ Sa.
=
Trên đường về nước, Lệ Sa mở Weibo lên xem một chút, hiện tại trên Weibo đều là chủ đề về 《 Nhân gian vô sự 》 . Thời gian một năm, trôi qua cũng rất nhanh. Trong một năm này, trên đầu vai Lệ Sa đã có thêm một gạch hai hoa (Cấp bậc trung sĩ), trực tiếp trở thành trợ thủ của Triệu Minh Húc. Trong một năm này, Thái Anh cũng hô mưa gọi gió, từ 《 Tranh hoàng 》 tới nay, rốt cuộc đã nghênh đón vận đỏ tiếp theo trong sự nghiệp, nếu muốn rời khỏi sân khấu, chỉ sợ hai ba năm tới thì không được.
Thái Anh ở trước mặt cô, luôn nói rất cảm động, nói cái gì mà sau khi rời khỏi sân khấu sẽ kết hôn, nàng chịu từ bỏ sao? Hơn nữa Lệ Sa cảm thấy, Thái Anh đóng phim càng đóng càng nghiện. Ở nhà còn bắt cô đối kịch, đối thì cứ đối đi, vậy mà còn chê cười cô: "Hên là em không vào giới giải trí, quá kém."
Lệ Sa thật muốn cho Thái Anh một đạp, quả nhiên ở chung lâu rồi, lúc trước là ai nói, cô đóng cũng không tệ lắm?
Xem Weibo, Lệ Sa thực nhanh tìm tới video phỏng vấn của Thái Anh. Trong lúc tuyên truyền phim truyền hình, nàng bị nam chính trêu chọc, MC kêu nam chính ngẫu hứng bắt chước Thái Anh, nam chính diễn đường đường chính chính, xoa cằm cau mày.
"Ấy có cảm giác này ......" MC vô cùng cổ động.
Nam chính vuốt túi áo, từ túi áo lấy ra di động, nhất thời nụ cười nở rộ: "Ấy Sa Sa a......"
Video rung lên bần bật, nam chính đóng rất đạt, khiến mấy anh quay phim cũng bị chọc cười. Trong màn hình, Thái Anh vốn đang rất đoan chính, thật sự nhịn không được, che miệng cười: "Đâu có khoa trương như vậy ......"
"Tiểu Anh, Sa Sa cùng cô có quan hệ như thế nào?" MC đào hố nói.
Thái Anh tằng hắng, chớp chớp mắt, nháy mắt với camera: "Bạn tốt a."
......Trước đó khi gặp mặt Triệu Minh Húc và Ngô Vận, Lệ Sa rất hứng thú, cùng Thái Anh "Làm nũng", nói muốn cùng Thái Anh làm bạn tốt cả đời. Đêm đó Thái Anh bèn đáp ứng cô: "Được, cả đời làm bạn tốt, hãy nắm thật chặt tay chị."
Đệt.
Lệ Sa lướt bình luận, bạn trên mạng cùng bình luận: "Trao giải lễ chắc chắn công khai luôn, đánh cuộc bằng một bao băng vệ sinh ban đêm siêu khô thoáng, lưới siêu thấm, siêu mỏng cánh ."
《 Nhân gian vô sự 》 tương đối hot, được tham dự một số liên hoan phim ở nước ngoài. Tai tiếng giữa Phác Thái Anh và Lạp Lệ Sa, ở trên mạng truyền đến có mũi có mắt đầy đủ, không ít người đều cảm thấy Phác Thái Anh sẽ công khai trong khoảng thời gian này.
Vlogger Lượng Lượng cũng làm một video: "Diễn mà ưu thì đắc đạo! Tiểu Anh đây là đang vì sau này mà tính toán a~ chờ mong đạo diễn Phác Thái Anh!"
Video này, ngoại trừ trêu chọc Thái Anh, mà trước đó MC còn phỏng vấn Thái Anh, hỏi Thái Anh ngoại trừ làm diễn viên, có muốn làm ngành nghề nào khác không. Thái Anh nói muốn làm đạo diễn.
Thái Anh này mới vừa học đi, đã muốn chạy, còn nói thật sự rất nghiêm túc: "Diễn mười mấy năm nay, đều là dựa theo kịch bản mà diễn......"
"Không phải, Thái Anh chị nên làm nhà sản xuất mới phải." Nam chính nhỏ giọng nói, "Chị cũng thấy rồi đó, đạo diễn của chúng ta không hề tính toán gì hết."
Đây cũng là đang trêu Thái Anh, vì nhà sản xuất 《 Nhân gian vô sự 》 là lão bà của đạo diễn.
Lúc Lệ Sa xuống phi cơ, đã nhận được điện thoại của Thái Anh, lúc Điềm Điềm đi tới, Triệu Minh Húc còn đang cùng Lệ Sa phân phó. Thái Anh tới đón Lệ Sa, thì Vận tỷ cũng tới đón Triệu Minh Húc, Triệu Minh Húc vẫy tay chào tạm biệt Lệ Sa, rồi leo lên xe của Vận tỷ. Vận tỷ thật là một cô "bạn gái tốt", so với Thái Anh còn tích cực hơn.
Sau đó Thái Anh phải bay đi nước ngoài, nên muốn gặp Lệ Sa ở phi trường: "Cuối tuần lại phải tăng ca?"
"Đúng vậy, em đang trốn ba mẹ. Lần này không giống lần trước, lần trước mở video mém tí thì lộ tẩy."
"Không lộ đâu, chị đã giúp em che kín mít." Thái Anh chớp chớp mắt.
Lần trước ba mẹ kêu cô về nhà, cô lại đang ở cạnh Thái Anh. Lúc ba mẹ cô mở video call, thiếu chút nữa đã kêu ra tiếng. "Đầu sỏ gây tội" đều là Phác Thái Anh!
"Chị ra nước ngoài lấy giải ảnh hậu, em nhớ xem phát sóng trực tiếp." Thái Anh nói.
Lần này Thái Anh tham gia liên hoan phim, do tên tuổi vang dội, kỳ thật cũng nhờ vào hai năm trước. Chưa gì mà giải ảnh hậu đã được định đoạt sẵn rồi.
"Dạ biết, ảnh hậu."
"Lần trước em không xem."
Gần đây Thái Anh thật sự là cầm giải thưởng cầm tới mỏi tay.
"Lần trước tình huống đặc biệt ." Lệ Sa đảo mắt, "Chị không tính công khai trong lễ trao giải đó chứ?"
Thái Anh bật cười: "Em nghĩ gì vậy? Công ty quảng cáo kia chắc chắn sẽ bóp chết chị."
"Làm người ta sợ." Trước đó Thái Anh có thái độ mập mờ, khiến cho cả đám paparazzi đổ xô tới cửa cục cảnh sát cô đang làm. Nếu Thái Anh mà công khai, chắc bọn họ sẽ san bằng cục cảnh sát luôn. Không riêng gì thân phận của Thái Anh mẫn cảm, làm nhân viên công vụ như Lệ Sa, thân phận cũng rất mẫn cảm.
Tính xem phát sóng trực tiếp vào cuối tuần, kết quả vừa đến thứ sáu, công việc càng lúc càng nhiều, Lệ Sa không để ý tới. Triệu Minh Húc thật đúng là nói đâu trúng đó, mấy ngày nay đầu đường cuối đường đâu đâu cũng có một đám lưu manh.
"Đừng để tôi bắt được." Sau khi gọi điện thoại, Lệ Sa cầm lấy bao đựng súng.
Lão Trịnh dầu máy đầy tay, mới vừa sửa gấp mạch điện: "Sa Sa, WiFi có thể đăng nhập, em đi đâu...... Này? Không phải nói muốn xem trao giải lễ sao?"
Chỉ nghe tiếng Lệ Sa vội vàng xuống lầu: "Trở về sẽ xem."
"Nhân vật nữ chính xuất sắc nhất năm nay......" Ông chủ tiệm tạp hóa, ngáp một cái, nhìn Thái Anh trên màn hình. Đột nhiên cuối hẻm có tiếng huyên náo ồn ào, tựa hồ có người đang đánh nhau.
"Phác tiểu thư, cô có cảm nhận ra sao?"
Thái Anh cầm chiếc cúp lóng lánh ánh bạc, thần thái sáng láng: "Tôi cảm thấy thực vinh hạnh, cảm hơn tổ......"
"Ở đây có một người tôi muốn cảm ơn nhất, chính là Hoa tổng......Nếu không có Hoa tổng, tôi nghĩ sẽ không có 《 Tranh hoàng 》, cũng không có 《 Nhân gian vô sự 》của hôm nay......"
"Ông chủ......" Lúc này ngoài cửa bỗng truyền đến giọng nói trong trẻo, một nữ cảnh sát dắt theo một tên cướp đầu nở hoa, "Lấy hộp......"
Vốn dĩ cô muốn nói "thuốc lá", nhưng khi nhìn thấy Thái Anh trên màn hình, Lệ Sa có hơi chột dạ. Từ cuối hẻm đánh tới đây, liền nghe thấy tiếng của trao giải lễ. Hóa ra do chủ cửa hàng tạp hoá mở.
"Lấy một hộp kẹo bạc hà." Lệ Sa nói.
Lệ Sa còng tên cướp lại, nắm lấy còng tay trên tay hắn, nhìn lên chiếc TV treo trên tường đang phát trao giải lễ.
"Phác tiểu thư nói ở đây, vậy ở ngoài, cũng có một người cô rất muốn cám ơn nhất sao?"
Camera chiếu lên người Thái Anh, mắt Thái Anh lóng lánh dưới ánh đèn, thoạt nhìn mười phần chân thành tha thiết.
"Phác Thái Anh thật xinh đẹp......" Tên cướp cảm khái nói.
"Đúng vậy......" Lệ Sa ngậm kẹo bạc hà, gõ lên đầu gã nói, "Cần anh phải nói sao?"
"Về với tôi, tôi đã tính trước cho anh rồi, ba năm là sẽ được thả."
Dắt tên cướp khóc ròng ròng đi, Lệ Sa quay đầu lại nhìn TV.
"Cô ấy là người tôi vẫn luôn chờ đợi."
[Toàn văn hoàn]=
Cuối cùng cũng hoàn một bộ vừa biến thái vừa bựa của tác giả này a~, cảm ơn mọi người đã đọc. Tạm biệt Sa be be và Thái Anh minh tinh (TvT)
BẠN ĐANG ĐỌC
[BHTT - COVER] [CHAELISA] "THIẾP THÂN CAO THỦ" CỦA ẢNH HẬU
Fanfiction"Thiếp thân cao thủ" của Ảnh hậu Tác Giả: Tôi đón xe tới Ai Cập (Ta có đi qua ai cập) Tựa gốc: Ảnh hậu thiếp thân cao thủ Tên thuần việt khác: Vệ sĩ của Ảnh hậu (Vệ sĩ và Ảnh hậu) Độ dài: 108 chương Editor: Esley (Trần Gia), cùng những Editor khác s...