13

968 112 7
                                        


Ngày qua ngày, chuyến xe bus cứ đều đặn đưa Sunoo từ trường đến công ty vào thứ 2, 4, 6, 7 hằng tuần. Cứ 11h45 là Sunoo bước lên xe và đeo tai nghe vào, ngắm con đường đông đúc bên ngoài cửa kính.

"Riki à, chị đặc biệt làm cơm trưa cho em đó. Em nhận cho chị vui nhé"

Vừa đẩy cửa định bước vào, Sunoo đã nghe thấy giọng nữ vang lên từ phòng làm việc. Em hơi khựng lại, khẽ khép cửa như ban đầu rồi rảo bước hướng ngược lại.

"Sunoo đến rồi à, mấy bản kế hoạch anh gửi hôm qua cậu sửa chưa?"

Bước ra phía hành lang thì gặp phải sếp, em cúi chào rồi nhanh chóng lấy tài liệu Jay cần trong cặp ra đưa cho y.

"Ok, mà cậu ăn trưa chưa?"

"Dạ em ăn rồi ạ". Chiếc bánh bao mà sáng em không kịp ăn lại trở thành bữa trưa, Sunoo đã ăn lúc ở trường rồi.

"Ừ thế làm việc đi nhé"

Nói rồi Jay cũng trở về phòng mình, đi qua y là nữ nhân viên vừa bước ra từ phòng làm việc của em và Riki. Nét mặt cô nàng trông tươi vui hẳn.

Giờ Sunoo mới đẩy cửa vào lần nữa, gật đầu một cái coi như chào hỏi người kia và nhanh chóng về vị trí để làm việc.

Ánh mắt em dừng lại trong chốc lát ở hộp cơm màu hồng xinh xắn trên bàn. Riki đi qua chỗ Sunoo ngồi để mở cửa sổ ra cho thoáng rồi về chỗ mở hộp cơm ra.

"Nhiều quá...". Hắn lẩm bẩm, vô thức nhìn về phía Sunoo vừa khởi động máy tính lên.

"Anh ăn trưa rồi à?"

"Ừ, ăn rồi". Vừa nói vậy mà bụng Sunoo lại khẽ réo lên, âm thanh không lớn nhưng đủ để lọt vào tai Riki. Mặt em dần ửng lên một màu đỏ vì xấu hổ, sao cái bánh bao lại tiêu hóa nhanh đến vậy chứ?

"Có vẻ vẫn đói nhỉ". Hắn nhướn mày. "Ăn cùng tôi không? Dù sao nhiều thế này tôi cũng không ăn hết nổi."

Riki nghiêng hộp cơm hình chữ nhật được trang trí trông rất ngon mắt kia để em nhìn thấy nó nhiều đến nhường nào. Sunoo do dự cắn môi, không biết có nên ăn cùng hắn không, dù sao người ta cũng làm riêng cho Riki mà.

"Thôi...cậu ăn đi, tôi-tôi còn nhiều việc phải làm lắm"

"Ăn ít rồi lại đau bụng ngất ra đấy, tôi cũng không rảnh bế anh đi bệnh viện đâu."

Riki lạnh lùng buông một câu, mang hộp cơm ra bàn tròn tiếp khách ăn. Lời hắn nói khiến em nhớ về ngày trước.

Bố thì bận bịu, mẹ luôn thờ ơ nên Sunoo ăn uống thất thường. Đỉnh điểm là khi em bị đau bụng nhưng cố chịu đựng đến ngất ngay tại lớp làm Riki hoảng loạn, vội cõng người lớn hơn xuống phòng y tế. Sau đó, em tự đến bệnh viện khám và kết quả bị viêm dạ dày.

Bụng em hiện tại không chỉ hơi đói mà còn kéo theo cơn đau nhẹ, sợ rằng nó sẽ đau thêm nữa thì không ổn, không hề ổn.

"Phiền cậu rồi"

Tiến lại chỗ Riki, em ngồi xuống cạnh hắn, nhẹ nhàng cầm chiếc thìa còn lại lên.

[SUNKI] Love me or Leave meNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ