Trên máy bay.
Nữ tiếp viên đẩy xe đồ ăn và nước uống, dịu dàng hỏi hành khách có muốn dùng gì không. Đi đến hàng ghế gần cuối khoang, nữ tiếp viên vừa mới nở nụ cười, chưa kịp mở lời thì người ngồi ghế cạnh cửa sổ gần đó ra hiệu cô yên lặng, vì bên cạnh có ai đó đang tựa đầu lên vai hắn ngủ ngon lành. Nữ tiếp viên hiểu ý, mỉm cười nhã nhặn đi qua chỗ hai người rồi mới nhẹ nhàng phục vụ tiếp.
Hắn dễ chịu tận hưởng hương thơm nhẹ nhàng từ mái tóc em, đầu mũi còn khẽ khàng cọ xuống để cảm nhận mùi hương nơi em nhiều hơn nữa. Riki bất chợt muốn đưa tay lên nựng bầu má phúng phính kia, may mắn hắn đã không làm vậy. Lơ đễnh ngước nhìn bầu trời cùng những đám mây ngay bên ngoài ô cửa sổ, lòng Riki yên bình đến lạ.
Máy bay hạ cánh.
Lúc Sunoo tỉnh dậy mới phát hiện bản thân ngủ gật trên vai người bên cạnh, em vừa ngại ngùng, vừa lo Riki bị đau vai nên ân cần xoa bóp cho hắn. Riki nhịn cười bảo không sao cả, dù cho khoảng thời gian em ngủ lâu là thế nhưng có vẻ vai hắn vẫn ổn, còn cử động được.
Mọi người lục đục xuống máy bay, khi ra khỏi cửa, mỗi người được tiếp viên đeo cho một vòng hoa đủ sắc màu lên cổ, trông đúng không khí du lịch biển.
Tạm rời xa cái lạnh của Hàn Quốc tháng 2, Hawaii- nơi được mệnh danh là đảo thiên thần mang theo hơi thở dịu mát và dễ chịu. Đoàn học sinh, dẫn đầu là cô giáo chủ nhiệm mặc chiếc váy hoa lòe loẹt đã đặt chân đến sảnh khách sạn. Sảnh lớn của khách sạn trang hoàng vô cùng tinh tế, xa hoa. Tất cả tập trung lại, nghe cô chủ nhiệm phân chia học sinh trước khi lên nhận phòng.
"Nào các em, thủ tục cô đã làm xong rồi. Lớp mình có 30 người, cả cô và con gái cô thì chúng ta có 16 phòng. Cứ hai em một phòng như đã quyết định trước đó nhé, lớp trưởng lên đọc danh sách cho cô nào"
Việc phân chia phòng do học sinh tự bàn bạc nhau trên nhóm lớp, Sunoo biết các bạn thảo luận sôi nổi, nhưng em không có ý kiến gì cả. Thôi thì xếp ai bất kì chung phòng với em cũng được.
Lớp trưởng đọc đã gần hết danh sách mà Sunoo vẫn chưa nghe tên mình.
À, đây rồi.
"Phòng 112: Choi Su Yeon và Woo Young Woo, phòng 113: Kim Sunoo và Nishimura Riki. Hết rồi, 1 người của mỗi phòng lên đây theo thứ tự nhận chìa khóa và thẻ phòng nhé"
Riki biết chắc rằng em và hắn sẽ bị nhét chung 1 phòng, vì chỉ còn sót lại 2 cái tên không thảo luận cùng cả lớp trước ngày đi. Hắn đứng lên chủ động nhận chìa khóa và thẻ phòng, còn lại Sunoo vẫn đang ngơ ngác.
"Đi thôi, mọi người lên hết rồi kìa"
Ngoái lại nhìn người còn đứng trơ ra đó, Riki thúc giục em nhanh theo hắn. Sunoo giờ mới nhận ra các bạn đều đi cả rồi, vội xách đồ đạc của mình lên thang máy.
Cửa phòng "tít" một cái được mở ra, miệng Sunoo không khép lại được từ lúc bước vào, mắt cũng mở to.
"Đẹp quá!"
Phòng không rộng lắm, nhưng được bày trí bố cục tinh tế và hài hòa, kết hợp giữa hai màu vàng trắng trang nhã, ấm cúng.

BẠN ĐANG ĐỌC
[SUNKI] Love me or Leave me
Fanfiction"Sao hả? Sao mày không khóc như bình thường đi? Đừng cố tỏ ra mình mạnh mẽ" Tên bắt nạt đẩy mạnh khiến em ngã xuống sàn nhà, gã mong muốn được nhìn thấy những giọt nước mắt lăn dài trên gò má xinh đẹp như mọi khi. Nhưng Sunoo không khóc, ánh mắt em...