Jungwon đang ăn nhưng vẫn tò mò nhìn người trước mắt, khuôn mặt vốn đẹp lại xanh xao, chiếc urgo dán ở sống mũi, cần cổ còn có vết bầm tím.
"Chuyện vừa nãy xảy ra thường xuyên à?"
Sunoo ngước lên, lắc lắc đầu thay cho câu trả lời, em đang bận ăn mì nên không muốn nói.
"Vậy...sao trông anh thảm thế? Sao lại bị đánh?"
Uống miếng nước để dễ nuốt, Sunoo chầm chậm đáp.
"Xô xát ở trường thôi, cũng không có gì..."
Là một lớp trưởng của lớp đứng đầu khối nên Jungwon hiếm khi phải tiếp xúc với những trường hợp bạo lực học đường vì lớp cậu rất ngoan. Quả thực các lớp khác có nhiều vấn đề hơn Jungwon tưởng.
"Nếu anh đang bị bắt nạt sao không thử lên tiếng nói với thầy cô hoặc hiệu trưởng?"
"Chà, cậu nhóc này ngây thơ ghê. Chắc ngoài tên ra cũng không biết gì về mình", Sunoo thầm nghĩ rồi lắc đầu.
"Không được, không ai quan tâm đến tôi cả"
"Gì lạ vậy?"
Nhìn cậu nhóc trầm ngâm nghĩ cho mình, Sunoo bỗng thấy vui vui. Lâu rồi mới có cảm giác được người khác quan tâm, à, phải gọi là thương hại em mới đúng.
"Thế thì phản kháng đi, anh càng nhu nhược thì càng bị bắt nạt thôi. Tôi sẽ dạy anh vài chiêu"- Jungwon nhướn mày đầy tự tin- "Tôi đai đen taekwondo đấy"
--------------------------------
12h kém, tuyết rơi càng thêm dày.
Riki rảo bước trên con đường tuyết trắng xóa, bỏ xa đứa em không cùng cha cùng mẹ phía sau.
"Anh Riki, đợi em..."
Lee Yuri chạy nhanh hơn nên xém ngã, phải bám lấy người anh đằng trước để giữ thăng bằng.
"Không ở nhà ngủ đi còn theo tôi làm gì?"
"Mẹ kêu em phải giám sát anh, anh lại đi chơi đêm nên em theo"
Riki chỉ cảm thấy phiền phức, hất tay cô ra. Nhưng Yuri nào có chịu, lại léo nhéo bắt hắn phải chậm lại vì chân Riki dài đã bước xa hơn cô được mấy mét rồi.
Cửa hàng tiên lợi đằng trước với bảng hiệu nhấp nháy, Riki định bụng ăn mì trong lúc đợi bạn đến, chưa kịp đẩy cửa bước vào hắn đã thấy cảnh này qua lớp kính.
"Đúng rồi, chân anh phải chắc hơn để trụ. Tay cứng cáp lên..."
"...Như này?..."
Hai cậu trai, một người đang trong tư thế đá chân, một người đứng chỉnh. Thực hiện đúng động tác đó rồi, người kia lại dạy tiếp động tác khác, cậu vòng ra sau ôm lấy Sunoo mô phỏng nếu bị kẹp cổ hoặc ôm từ sau thì phải phản kháng thế nào.
"Ơ sao anh không vào?"- Yuri lúc này mới chạy đến sau hắn.
Riki sực tỉnh, đẩy cửa vào.
Nghe tiếng cửa mở, cả hai có chút lúng túng, đặc biệt là Sunoo nhanh chóng dừng lại tiến về quầy thanh toán. Jungwon cũng bình tĩnh đứng cạnh quầy.

BẠN ĐANG ĐỌC
[SUNKI] Love me or Leave me
Fanfic"Sao hả? Sao mày không khóc như bình thường đi? Đừng cố tỏ ra mình mạnh mẽ" Tên bắt nạt đẩy mạnh khiến em ngã xuống sàn nhà, gã mong muốn được nhìn thấy những giọt nước mắt lăn dài trên gò má xinh đẹp như mọi khi. Nhưng Sunoo không khóc, ánh mắt em...