Nghe người lớn hơn rủ rỉ nói một hồi, Riki chỉ cười cười cho qua chuyện. Bữa trưa cứ thế được giải quyết sau khi bụng cả hai đã no căng.
Những tiết học buổi chiều nặng hơn buổi sáng nhiều. Riki làm xong đề cương hóa trong 10 phút, bắt đầu lôi điện thoại ra chơi để giết thời gian, giáo viên đi xuống nhìn qua bài tập mà chẳng thể bắt bẻ được gì, để mặc hắn muốn làm gì thì làm.
Chơi chán, hắn chuyển qua trêu người ngồi phía trên, bàn tay lớn rề rà xoa nắn bờ vai nhỏ, thỉ thoảng lại mân mê lên tai mềm.
"Để yên anh làm bài, Riki!" Sunoo nhỏ giọng mắng yêu người nhỏ hơn.
"Cần em làm hộ không?"
"Không cần đâu, nếu rảnh rỗi quá thì lấy tiếng Anh ra làm đi"
Nghe hai chữ "tiếng Anh", hắn lập tức xị mặt xuống và thu tay về, ngừng trêu Sunoo ngay.
"Đừng nhắc đến nó mà. Được rồi, bé làm bài thì làm đi, đừng để ý đến em"
Khóe miệng Sunoo kéo lên một đường cong đắc ý, Riki không sợ trời không sợ đất, chỉ sợ mỗi môn Anh văn. Người yêu hắn cũng chỉ kém mỗi môn hóa học, còn các môn xã hội thì trội hơn cả. Nhiều khi hẹn hò xong, Sunoo sẽ thành gia sư môn Anh văn cho hắn, ngược lại, Riki đôi lúc đáp lễ bằng cách phụ đạo môn hóa cho em.
Riki ngồi nhìn cái đồng hồ đến ngốc, cuối cùng cũng đến giờ tan học. Hắn hứng khởi đứng dậy, thu dọn sách vở nhanh như gió, vẫy tay chào em.
"Em xuống chơi bóng rổ một lát, bé về trước thì cứ về nhé!"
Sunoo gật đầu nhìn người kia lao ra khỏi lớp như một cơn gió, chưa kịp đưa tay lên chào lại thì đã không thấy bóng dáng cao cao ấy đâu nữa.
Giáo viên đếm và soạn cho ngay ngắn đống bài kiểm tra dày cộp của mấy lớp lại, cô ngước lên thì học sinh đã về gần hết. Thở dài, cô định tự bê tất cả chồng giấy về phòng giáo viên nhưng có chút quá sức.
"Cô để em giúp, nhiều thế này sao mà cô mang hết được"
Chồng giấy trên tay cô giáo lập tức vơi đi hơn phân nửa, nam sinh áo trắng sạch sẽ, mái tóc đen nhánh đang cười híp cả đôi mắt cáo lập tức khiến giáo viên đứng tuổi cũng phải xiêu lòng. Cậu học trò này không những học giỏi mà còn ngoan ngoãn lễ phép, ngoại hình sáng láng không thể chê vào đâu được.
"Cảm ơn em, Sunoo" Gương mặt in hằn những vết nhăn theo năm tháng của cô Hwang giãn ra một nụ cười hiền từ, hai cô trò vừa đi vừa trò chuyện về kì thi sắp tới cũng như dự định ôn tập.
Bên ngoài, tiếng reo hò cổ vũ không ngớt.
Quả bóng trò bị tung lên rồi hạ xuống, đập bịch bịch trên nền và lăn một đường cung đẹp mắt vào trong rổ đối thủ.
Đám con gái hú hét, tay chẳng rảnh rỗi nháy máy lên tục để chụp lại khoảnh khắc mĩ nam nhảy lên trên không trung tung bóng, áo hất lên, lộ cơ bụng tám múi cùng tuyến nhân ngư mê người.
"Phải thế chứ!"
Hắn nhếch khóe miệng đập tay với đồng đội, nụ cười lưu manh ấy thành công hạ gục trái tim các nữ sinh và cả vài nam sinh đứng xem bóng xung quanh. Ngôi sao của đội ghi thêm bàn thắng không còn là chuyện gì đáng ngạc nhiên cả.

BẠN ĐANG ĐỌC
[SUNKI] Love me or Leave me
Fanfiction"Sao hả? Sao mày không khóc như bình thường đi? Đừng cố tỏ ra mình mạnh mẽ" Tên bắt nạt đẩy mạnh khiến em ngã xuống sàn nhà, gã mong muốn được nhìn thấy những giọt nước mắt lăn dài trên gò má xinh đẹp như mọi khi. Nhưng Sunoo không khóc, ánh mắt em...