Chương 9: Vắng mặt

426 46 8
                                    

"Rất hân hạnh được gặp ngài, Tam công tử. Tên ta là Châu Hạnh, thuộc Châu thị ở biên giới của Kỳ Sơn." Hôn phu của huynh trưởng quả thật là một giai nhân hiếm có, đến mức bất cứ ai nhìn vào mắt nàng cũng sẽ bị hớp hồn ngay lập tức.

Làn da trắng như ngọc không chỉ khéo léo tôn lên gò má ửng hồng của Châu Hạnh, mà còn làm nổi bật mái tóc đỏ thẫm xoã dài, được tô điểm những trang sức bằng vàng lấp lánh sau lưng nàng. Đôi mắt xanh lục của nàng lại càng kỳ lạ hơn, nhưng lại rất hợp với khí chất của nàng.

Nhưng đương nhiên, nàng là một người đã đính hôn và hắn cũng không có sở thích làm kẻ phá hoại hôn nhân người khác. Hơn nữa, chẳng có ai đẹp bằng Lam Trạm cả.

"Ta cũng rất lấy làm hân hạnh, và nàng có thể gọi tên ta, Ôn Sái Minh." Ôn Húc tủm tỉm cười khi nghe thấy danh xưng đệ đệ y tự đặt ra cho mình. Kể từ khi dân làng bắt đầu gọi hắn bằng biệt danh đó, Ôn Anh lúc nào cũng phổng mũi tự hào với nó.

"Ta cũng đã nghe rất nhiều lời đồn về ngài, công tử." Huynh trưởng hắn nghiêm trang nói đùa.

"Làm ơn hãy gọi ta là Sái Minh. Cô nương cũng sớm thành người một nhà cả mà." Hắn nở nụ cười trứ danh của mình và nhận lại được một cái đỏ mặt nữa từ nữ tử bên cạnh.

"Đừng quên nàng ấy là hôn thê của ta chứ, đệ đệ yêu dấu." Ôn Húc cười, bất lực kéo cổ áo của kẻ đang hả hê trên hũ giấm chua của mình.

"Chúng ta nên vào trong thôi. Phụ thân đang chờ."

---

Vân Mộng Giang thị.

"Ta đã nói với ngài rồi, Nhiếp tông chủ. Hoài Tang không ở đây, ta còn chưa gặp thằng bé kể từ Thanh Đàm hội lần trước." Giang Vãn Ngâm thở dài, đối mặt với một Nhiếp Minh Quyết đang giận dữ thì y cũng không biết nên làm gì cả.

Yếm Ly đang ở Lan Lăng Kim thị và được an ủi bởi Kim phu nhân vì nếu chỉ cần nàng về Liên Hoa Ổ, mọi ngóc ngách ở đó sẽ gợi nhớ đến Nguỵ Vô Tiện. Ít nhất thì nếu ở Lan Lăng, nàng có thể yên lòng hơn một chút.

"Vãn Ngâm, ngươi có chắc là không thấy y không? Ta biết rằng có thể đệ đệ ta không cho ngươi nói, nhưng ít nhất ngươi có thể tiết lộ rằng y thường trốn ở đâu khi giận dữ được chứ?"

"Nhưng ta đã nói, ta không biết. Những nơi duy nhất mà Hoài Tang có thể trốn toàn là những chỗ bí mật của Nguỵ Vô Tiện." Nghe đến tên này, mẫu thân hắn nắm chặt Tử điện còn phụ thân hắn thì trở nên căng thẳng lạ thường.

"Ta hiểu rồi. Cảm ơn vì đã dành thời gian cho ta." Nhiếp Minh Quyết quả thật là đang rất bực tức, nhưng hắn lại càng lo cho an nguy của đệ đệ hơn.

Tên họ Ôn quỷ quyệt đó ngày càng lộng hành.

"Nhiếp tông chủ, ta biết ngài đến là để hỏi tung tích của Hoài Tang, nhưng ta e rằng chúng ta còn một số thứ cần thảo luận." Giang Phong Miên bất ngờ lên tiếng.

"Về đứa con út của Ôn thị?" Sự căm ghét bộc lộ rõ trong tông giọng của hắn.

Ngu phu nhân hắng giọng nhưng cũng không nói gì thêm. Sắc mặt Giang Phong Miên cũng dần cứng lại.

[MĐTS đồng nhân] Chói loà phủ ánh dươngNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ