Chương 4: Ảnh đế

2.9K 340 3
                                    

Lý Đông Hách hiểu rất rõ, ngay từ đầu mình đã không lọt nổi vào mắt của Lý Mẫn Hanh.

Chính cái ngày đối mặt với anh trong nhà hàng Kinh Đô đó, Lý Đông Hách đã xác định được hình tượng của mình ở trong nước vẫn là thứ "bình hoa" chết tiệt kia. Cậu tới tìm quản lý của ảnh đế, thỉnh cầu: "Em muốn cố gắng xóa tan xa cách với thầy Mẫn Hanh..." Thân là một đại ảnh đế, tôn xưng Lý Mẫn Hanh một câu thầy cũng không đủ.

Đổng Tư Thành thấy cậu thành khẩn, chẳng biết ma xui quỷ khiến thế nào lại nuốt lời từ chối xuống bụng, viết số điện thoại cá nhân của Lý Mẫn Hanh đưa cho cậu. Trước khi đi còn nói nhỏ cho Lý Đông Hách biết: "Lý Mẫn Hanh trẻ con lắm, đồ ăn vặt cậu ta thích nhất là chân gà chua cay." Vô cùng nghiêm túc.

Lý Đông Hách bật cười, vậy thì mọi chuyện lại đơn giản hơn rất nhiều.

Về đến nhà, cậu lưu số điện thoại kia vào, gửi đi một tin nhắn ngắn, ý là mong Lý Mẫn Hanh hãy bớt thời giờ tận mắt chứng kiến quá trình cậu lột xác.

Còn người nhận tin nhắn nghĩ gì, mỗi người có một quan điểm riêng.

-

Một ngày trước khi chính thức khởi quay, Lý Đông Hách đã dặn trợ lý chuẩn bị đồ uống cho cả đoàn làm phim vào ngày thứ hai. Từ khi ra mắt đến nay, công ty đã xây dựng cho cậu một hình tượng tốt đẹp, dù sao để thu hút fan đâu chỉ có mỗi cách dùng thực lực. Mà biệt danh mặt trời nhỏ được đặt ra với ý nghĩa sưởi ấm cho người khác đã theo cậu tới nay, lúc trước Lý Đông Hách không để tâm lắm, chỉ là do ngại hợp đồng nên mới ngoan ngoãn nghe lời. Bây giờ cậu mới hiểu được, biết lấy lòng và nhún nhường có thể giảm bớt bao nhiêu phiền toái.

Lý Đông Hách lết chân đẩy xe mua sắm, vừa nhìn điện thoại vừa xác định số lượng đồ uống, vừa lấy rau cho bữa tối, khoảng thời gian này cậu vẫn miệt mài ăn kiêng giảm cân cốt để lên hình cho đẹp, dù rằng người cậu chẳng có một chút thịt thừa nào. Chỉ là cậu phải đóng vai một học sinh, Lý Đông Hách nghĩ mình cần chuẩn bị hình tượng "ốm yếu" một chút. Đi qua quầy đồ ăn vặt, Lý Đông Hách nhìn chằm chằm vào chân gà chua cay mà siêu thị đã ướp sẵn, cuối cùng quyết định xoay người chạy tới tủ mát lấy hai bịch chân gà sống cuối cùng, lại mua thêm một túi hoa tiêu nhỏ.

Lý Đông Hách về đến nhà, mở nhạc, bắt đầu xử lý chân gà. Mặc dù tài nấu nướng của cậu vẫn kém đầu bếp chuyên nghiệp, nhưng mấy món ăn vặt sao có thể làm khó được cậu. Vớt chân gà đã chín tới vào tô nước đá, cuối cùng bỏ vào trong một chiếc hộp có gia vị đã pha sẵn, cậu cố ý ướp bớt mặn, làm thế này nếu người kia ăn nhiều cũng không bị khó chịu vì khát nước.

Đặt hộp qua một bên, phần cơm cho một người cũng đã chín, cậu bỏ thêm muối vào rau xanh, trộn đều cùng cơm là thành bữa tối.

Mấy ngày bắt đầu quay phim cũng vậy, cậu ra vẻ "kiểu cách" cố về nhà ngủ, mang theo chân gà ướp gia vị mới ra lò nhờ Đổng Tư Thành chuyển cho đối tượng cần lấy lòng, dặn dò Đổng Tư Thành: "Đừng nói cho anh ấy biết là em làm, em sợ anh ấy không ăn."

Mặc dù bộ phim đã quay được mấy ngày nhưng đa số đều là cảnh quay một mình, Lý Đông Hách không có cách nào để giao phong với Lý Mẫn Hanh, còn Lý Mẫn Hanh dù có rảnh rỗi nhìn đông nhìn tây nhìn trời nhìn đất cũng không chịu tới "quan sát" khả năng diễn xuất của cậu. Lý Đông Hách nghĩ, thời gian còn dài, chắc chắn sẽ có một ngày bọn họ phải diễn cùng nhau thôi.

[Edit][Longfic | MarkHyuck] Đê Tục Điện Ảnh (Hoàn)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ