Chương 20: Chương trình truyền hình thực tế

1.8K 222 2
                                    

Nói tóm lại thì trong chương trình thực tế này, nếu không phải tới thời khắc liều chết thực sự thì thắng bại chưa bao giờ được ưu tiên hơn hiệu quả giải trí. Ngay khi cầm kịch bản trong tay, những khách mời quen mặt với các chương trình truyền hình thực tế đã bắt đầu nghĩ ngay tới việc làm sao để khi thua sau mỗi trận mà bản thân vẫn có thể trở nên vừa hài hước lại vừa tỏa sáng nhất.

Mười lăm phút trước khi bắt đầu, một cô tiểu hoa tìm đến nơi Lý Đông Hách đang trú ngụ. Lúc đó bé bình hoa đang trốn ở một góc hẻo lánh trong đại sảnh, phối hợp với camera nghiên cứu máy cảm ứng trong tay, thuận miệng đồng ý lời đề nghị gia nhập đội ngũ của tiểu hoa, mặc kệ một đống ánh mắt đố kị lia tới từ khắp nơi.

Cô nàng này họ Lâu, là tiểu hoa mới nổi, đang ở trong thời kỳ rực rỡ nhất, cũng là người thông minh, biết trong giới này muốn sinh tồn tuyệt đối đừng có mà ôm cây đợi một con thỏ không biết bao giờ mới tới. Trước khi quay chương trình cô đã cẩn thận điều tra tư liệu của các khách mời một lượt, quyết định chủ động ra trận nắm bắt ngôi sao mới nổi kì cựu Lý Đông Hách này.

Mặc dù Lý Đông Hách không phải là dê béo mặc người chém giết, đối với hiện trạng của ngành giải trí hiện tại cậu cũng chỉ là một con đom đóm trong đêm tối, nghĩ thầm từ từ sẽ đến, để xem cô em này có ý đồ gì, bèn gật đầu.

Nhoáng cái mà đã quay xong một nửa, tiểu hoa họ Lâu rất ngoan ngoãn, đi theo bên cạnh Lý Đông Hách né tránh zombie, Lý Đông Hách mang theo hình tượng "vô dụng", không tiện chủ động thử độ nhạy của "móng vuốt", đành phải bảo vệ cô nàng, thắng một ván thua một ván.

Chơi đến ải thứ mười lăm, tới cuối cùng lính đánh thuê chỉ còn mỗi Lý Đông Hách và Lâu tiểu hoa, thời gian không còn nhiều nữa, số điểm của cậu vốn rất ít bỗng chốc nhiều lên gấp bội vì sắp trở thành người sống sót sau cùng.

Ngồi trong hành lang thoát hiểm, Lý Đông Hách nhìn điểm tích lũy trên đầu ngón tay, đương nhiên Ngô Hà đang dẫn đầu, sau đó là một tiền bối vô cùng có kinh nghiệm với mấy chương trình thực tế này, thắng bại ván này sắp được quyết định, nếu hai ván còn lại mà thể hiện tốt, chắc sẽ đủ để mình leo lên ba hạng đầu. Lý Đông Hách không nhịn được mà nghĩ tới việc giành phần thưởng của chương trình, chẳng biết có thể dùng nó để dỗ ảnh đế tiên sinh ở nhà được không đây.

Tiểu hoa kia nhìn chằm chằm vào đầu ngón tay của Lý Đông Hách, nhìn không chớp mắt, bỗng nhiên thì thào nói: "Anh Đông, em đi ra ngoài một chút, hình như em làm rơi đạo cụ."

Đã bắt đầu đếm ngược, Lý Đông Hách yên tâm để cô nàng ra ngoài. Giọng nam máy móc kia chậm rãi đếm số, bé bình hoa bước về phía máy quay mỉm cười, cùng đếm ngược.

Một tiếng Ding vang lên.

"Màn thứ mười lăm kết thúc, lính đánh thuê Lý Đông Hách thắng."

Thanh niên chẳng biết vì sao lại trở thành người chiến thắng duy nhất chớp mắt mấy cái, mất nửa ngày vẫn không hiểu nguyên do.

Cậu khỏi lối thoát hiểm, đúng lúc chạm mặt Lâu tiểu hoa, nhìn nét mặt tiểu hoa kia như thể bị tức nghẹn, nhưng bộ dạng không biết phải phản ứng thế nào cho đúng. Lý Đông Hách nhìn camera bên cạnh, tiến tới an ủi "Lần sau nhớ cẩn thận hơn một chút."

[Edit][Longfic | MarkHyuck] Đê Tục Điện Ảnh (Hoàn)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ