Chương 10: Món quà

2.6K 316 26
                                    

Mấy ngày nữa là sinh nhật của Lý Đông Hách, ngày mùng sáu tháng sáu.

Lý Đông Hách không để tâm cho lắm, mấy năm qua, ngoại trừ với các fan ít đến đáng thương hại của cậu thì làm gì có ai coi ngày hôm đấy là một ngày đặc biệt đâu.

Trong thời gian bồi dưỡng ở nước ngoài, mỗi lần đến ngày này, cậu chỉ đi ra ngoài ăn một bữa ăn mang hương vị quê nhà coi như tượng trưng, ngồi trong nhà hàng của một chú người châu Á mở, đọc từng tin nhắn chúc mừng sinh nhật, nghiêm túc viết một bài dài để cảm ơn rồi đăng lên trang cá nhân, ngày sinh nhật cũng chỉ vậy thôi.

Năm nay có chút khác biệt.

Lý Mẫn Hanh bấm điện thoại lách cách, từ khi trong lòng bắt đầu để ý một người, sinh nhật của bé bình hoa được anh lưu hẳn trong ghi chú của lịch, còn cố ý để hẹn giờ.

Năm nay là tròn bảy năm để từ khi Lý Đông Hách ra mắt, nhờ dùng clone theo dõi mười fan hâm mộ hoạt động nhiệt huyết nhất của cậu mà Lý Mẫn Hanh mới biết được bọn họ muốn tổ chức một hoạt động nho nhỏ để chúc mừng vào ngày sinh nhất của cậu. Ngay khi mấy cô bé không biết phải vận động tài chính thế nào, có người đề nghị mở quyên góp.

Cô bé tổ chức hoạt động vừa mở đường link quyên góp, Lý Mẫn Hanh lập tức góp ngay 6666, vinh dự đứng đầu bảng.

Mấy cô bé lập tức trở nên hăng hái, đồng loạt góp chút tiền lương vào, một số fan học sinh vừa vào hội cũng góp không ít tiền tiêu vặt. Nhoáng cái mà số tiền đã lên tới gần cả vạn, nhiệm vụ hoàn thành. Trưởng fandom choáng váng đến bật khóc, cuối cùng anh nhà mình cũng đợi được ngày mây tan trăng tỏ, trong tương lai sẽ còn có thêm càng nhiều người yêu thích hơn. Cô vội vàng đăng bài yêu cầu những người đã quyên góp gửi tên cho mình, muốn làm một danh sách bằng tên thật.

Bởi vì số tiền quyên góp nhiều đến đột ngột của Lý Mẫn Hanh, cô bé nọ còn cố ý nhắn tin riêng để hỏi anh, Lý Mẫn Hanh cảm thấy mới lạ, nghĩ nghĩ, gõ bốn chữ "Mặt Nạ Gấu Con" gửi đi.

-

Sáng ngày hôm ấy Lý Mẫn Hanh không có cảnh quay, anh cho Tiểu Thụ nghỉ ngơi một ngày, còn mình tự chuẩn bị đầy đủ trở về trung tâm thành phố.

"Tôi đến lấy khuyên tai, của Lý tiên sinh, hai bộ." Giọng của Lý Mẫn Hanh phát ra rất rõ ràng đằng sau lớp khẩu trang đen mỏng manh.

"Xin anh chờ một lát."

Từ lúc Lý Mẫn Hanh đứng ở góc độ của một fan hâm mộ, bây giờ chẳng có gì về bé bình hoa mà anh không biết cả, huống chi là biệt danh đã được gọi bảy năm – Mặt trời nhỏ.

Vì chủ nhân của nó mà ba chữ này cũng mang một ý nghĩa đặc biệt trong lòng Lý Mẫn Hanh, vậy là lúc chọn quà tặng, một chiếc khuyên tai hình mặt trời be bé lập tức thu hút sự chú ý của anh. Là một đôi khuyên tai tình nhân, Lý Mẫn Hanh sờ sờ vành tai trơn bóng gần ba mươi năm của mình, không do dự mà mua thêm một đôi khuyên tai nữa hình mặt trăng.

Giờ phút này, Lý Mẫn Hanh đang đứng trong cửa tiệm trang sức xa hoa, đợi nhân viên kiểm tra thông tin đặt hàng, nhẫn nhịn mãi mới không sờ lên lỗ tai vừa xỏ vài phút trước, xỏ vào bên tai thiếu đi một chiếc xương sụn.

[Edit][Longfic | MarkHyuck] Đê Tục Điện Ảnh (Hoàn)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ