Chương 18: Mặt trời

2.4K 283 12
                                    

Không biết có bao nhiêu tay săn ảnh trốn trong nhà ga, chỉ thấy hai người mặc đồ đen kín từ đầu đến chân đang đứng bịn rịn chia tay ở cổng. Tiểu Thụ cũng được Lý Mẫn Hanh cho nghỉ phép, trước khi đi còn nói: "Cần dọn nhà cứ tìm em, có người quen, rẻ lắm."

Có điên mới tìm cậu.

"Liên hệ qua wechat, gửi địa chỉ nhà cho anh, anh dọn nhà xong sẽ qua đón em."

Lý Đông Hách vừa về tới nhà mình, chợt cảm giác căn nhà mọi khi ở một mình chỉ thấy nhàn nhã thoải mái, giờ phút này lại trở nên vắng vẻ, thiếu mất một người làm cho nó ấm áp hơn.

Vẫn còn sớm, Lý Đông Hách không có ý định thu dọn đồ đạc, cậu chạy xuống siêu thị dưới nhà mua nguyên liệu tươi, chế biến món chân gà đã lâu chưa làm cùng một vài món ăn vặt, bỏ vào hộp đặt chồng lên nhau, ôm một đống đồ ăn xuống lầu gọi xe, đọc địa chỉ mà Đổng Tư Thành gửi cho.

Lúc đến cửa khu trời vẫn còn sáng, xe taxi không được phép vào cổng, Lý Đông Hách đành đứng bên cạnh phòng bảo an gửi tin nhắn cho Lý Mẫn Hanh.

- Khu Kinh Phong số một?

Bất động sản của tập đoàn Kinh Phong đều là khu chung cư cao cấp và các căn biệt thự có view sông, riêng tư, đầy đủ tiện ích, cảnh quanh đẹp, rất nhiều quan chức và người nổi tiếng đều vui lòng bỏ ra một số tiền lớn để sở hữu chúng, mà thường minh tinh ở được chỗ này kiểu gì cũng phải là sao hạng A.

- Đến rồi à?

- Để anh qua đón để anh qua đón

- A A A tiêu rồi anh vẫn chưa dọn xong

Lý Đông Hách trơ mắt nhìn tin nhắn nhảy lên ầm ầm, tiếp theo là một cuộc điện thoại gọi tới.

"Dọn đồ xong rồi à? Bây giờ anh lái xe đi luôn đây."

"Gọi xe khác rồi, đang ở cổng nè."

Trên thực tế Lý Đông Hách đánh giá thấp diện tích khu đô thị của Kinh Phong, cho dù chỉ là việc đi từ cổng tới nhà, Lý Mẫn Hanh lo cậu xách nhiều đồ đau tay, quyết định lái xe ra đón.

Lý Mẫn Hanh vừa lái xe, vừa cằn nhằn với người ngồi bên ghế lái phụ: "Sao em không nói trước, anh qua đón em tiện đường đi siêu thị mua đồ luôn, em xem một mình em xách bao nhiêu đồ thế này."

"Có còn là trẻ con mẫu giáo nữa đâu mà đi chỗ nào cũng phải có người lớn đón, sao anh dài dòng thế nhỉ."

Lý Mẫn Hanh vui vẻ: "Về sau chúng mình cùng đi đón con nha."

"......"

"Bình thường lúc rảnh anh sẽ đi ra ngoài tản bộ, anh hay mua chân gà ở mấy cửa hàng bán đồ ăn vặt ngoài cổng lắm, ăn ngon."

Lý Đông Hách cạn lời đến không biết phải nói sao, nghe xong, cậu lôi hộp chân gà làm ai kia thèm nhỏ dãi ra từ trong túi, đưa cho diễn viên hạng A bình dị của chúng ta như hiếm một món đồ quý giá.

Cũng may Lý Mẫn Hanh vừa đỗ xe xong, xe vừa dừng lại, anh với người sang nâng hai gò má hồng hồng mũm mĩm của bé bình hoa mà hôn chùn chụt.

"Nước miếng, ghê quá." Lý Đông Hách kháng nghị, một giây sau cánh môi đã bị cắn, bị cọ sát nhè nhẹ. Hôn tới mấy lần, Lý Đông Hách chủ động lùi lại, quý ngài ảnh đế vẫn còn muốn đuổi theo, bị một bàn tay bịt miệng, bé bình hoa nghiêng người hôn vành tai anh an ủi: "Đồ ăn nguội hết rồi, đi lên rồi nói sau."

[Edit][Longfic | MarkHyuck] Đê Tục Điện Ảnh (Hoàn)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ