Lý Đông Hách không ở nhà được mấy ngày, chương trình vừa báo một tiếng, sáng sớm hôm sau cậu còn không kịp nán lại để giục Lý Mẫn Hanh ăn sáng đã phải chạy tới sân bay đi tới một thành phố khác, quay tới quay lui mấy tập, bận rộn hơn cả lúc còn có công ty, được ở bên Lý Mẫn Hanh thì ít mà xa cách thì nhiều.
Đêm đó Lý Đông Hách được nghe Lý Mẫn Hanh kể về những gì Tông Hoán đã gặp phải, mới hiểu câu "hại chết người" của Tống Y không hề nói quá, trong lúc mềm lòng lại bị người kia ôm eo đòi đến mấy lần. Nhưng không thể từ chối công việc được, sự nghiệp vừa mới khởi sắc, đương nhiên cậu không hề có ý định giải nghệ, đành phải mỗi ngày gọi mấy cuộc điện thoại để sắp xếp lịch trình này, việc vặt nọ cho rõ ràng.
Cũng may xã hội hiện đại có một phát minh tầm cỡ như điện thoại di động, hai người không cần dùng bồ câu đưa thư.
Dù sao bồ câu sẽ mệt chết mất.
Lúc này Lý Đông Hách mới quay xong một tập mới, bay về ngay trong đêm, vừa hạ cánh xuống tới nơi, tắt chế độ máy bay, tin nhắn của Lý Nghi lập tức hiện lên.
- Phim mới của con đã biên tập đến giai đoạn nào rồi? Biên tập mới của chương trình [Tâm sự cùng thực khách] có ý muốn trao đổi với con, con có thể xem sao.
- Có rảnh về nhà ăn cơm.
- Cùng đồng nghiệp của con.
Tay Lý Đông Hách run một cái, suýt nữa đã ném văng điện thoại.
Đồng nghiệp ý chỉ ai cơ, không phải là muốn nói tới Lý Mẫn Hanh - Lý ảnh đế sao? Rõ ràng tài nguyên này do chính Lý Nghi nhờ người giành tới, ý tứ đã rõ rành rành ——
Đã tìm được chỗ quảng bá, mang người yêu về cho mẹ xem mặt đi.
Nhịn.
Trong thời gian đợi hành lý ký gửi, Lý Đông Hách gọi cho Lý Đông Thục một cuộc điện thoại, không đợi đối phương mở miệng đã nói, "Em làm đúng không?"
"Em cái gì mà em? Em giúp anh bước đầu tiên còn không biết đường cảm ơn tử tế, đồ vô ơn."
Tâm trạng của người bên đầu dây kia có vẻ rất tốt, không biết là bởi vì vừa vạch trần bí mật của người khác hay là do đã trút được hết tâm sự trong lòng.
"Tự anh cài ảnh màn hình chờ của điện thoại chứ ai? Ảnh đế là thần tượng hay là mục tiêu của anh cơ, làm như không ai biết ấy."
"Cái bà Tống Tống gì đó hồi xưa còn chẳng được đãi ngộ như vậy, sao càng già càng sến thế hả?
"Anh ta theo đuổi anh hay là anh tự theo đuổi? Cơ mà ảnh đế lại chịu theo đuổi anh á?"
Lý Đông Hách xì một tiếng khinh miệt trong lòng, cúp điện thoại, thầm mắng con nhỏ này càng lớn càng mồm mép, hung hăng đổi ảnh nền màn hình chờ thành đại cát đại lợi.
-
Lý Đông Hách bận rộn, Lý Mẫn Hanh cũng không nhàn rỗi, hồi trước, khi gia hạn hợp đồng công ty đã sang tên cho anh một ít cổ phần, sau khi giành được giải thưởng ảnh đế lần hai lại mua thêm không ít, vẫn giao cho Đổng Tư Thành quản lý, chỉ riêng tiền hoa hồng đã đủ cho anh sống, mấy ngày nay về công ty cũng làm quen kha khá nghiệp vụ.
BẠN ĐANG ĐỌC
[Edit][Longfic | MarkHyuck] Đê Tục Điện Ảnh (Hoàn)
FanfictionTác giả: Hồ Cá Mập Edit: Lam Hạ Thể loại: Hiện đại, giới giải trí, ảnh đế Lý Mẫn Hanh x bình hoa Lý Đông Hách Pairing: MarkHyuck Tình trạng bản gốc: 30 chương - Hoàn Tình trạng bản edit: Hoàn thành Bản edit chưa nhận được sự đồng ý của tác giả. Vui...