Tala giữ chặt cái điện thoại trên tai mình, và lắng nghe một lần nữa cái giai điệu trong phòng của nhà Leyla, mặc dù nó có thể giữ một đầu mối cho tương lại. Hai lần trong một vài ngày qua, cô đã nói chuyện với một giọng nói lịch sự phía đầu dây bên kia (một lần là em gái, một lần là cha em ấy) và mỗi lần mà họ xác nhận là Leyla đã ở đó, trước khi trở lại điện thoại và nói rằng em ấy đang bận.
"Xin chào?" giọng cha của em ấy đã quay lại, không phải một dấu hiệu tốt. "Nó đang dính lấy một số thứ ngay bây giờ", ông nói.
"Cháu cảm ơn. Cháu sẽ gọi lại sau ạ", Tala nói. Cô chờ đợi cho đến khi tiếng của đầu dây bên kia dập máy, chờ đợi cho sự khó chịu, om sòm của tiếng quay số điện thoại. Cô nên hỏi địa chỉ nhà của họ, cô nhận ra, bởi vì cô bây giờ đã lờ mờ nhận ra rằng cô không thể gọi một lần nữa, không phải sau sự từ chối dứt khoát ba lần như vậy, không phải với sự chuyển máy cho một người khác nghe.
Nhanh chóng, cô tập hợp tất cả những năng lượng, cô đi ngang qua giường mình, nó trông thật hấp dẫn. Nó sẽ chỉ mất khoảng một giây để thả mình xuống nó, và cuộn tròn giữa cái chăn lông vịt và những cái gối và nhắm mắt lại, nghĩ về Leyla, hoặc tốt hơn là, chìm vào giấc ngủ và quên em ấy đi. Cô bước tới, vào trong phòng tắm và cởi quần áo, bật vòi sen, chờ đợi cho dòng nước nóng chảy xuống. Cô quan sát bản thân mình trong gương một lúc trong khi cô gợi nhớ Oxford, gợi nhớ lại cái đêm mà họ cùng nhau, cái đêm của thực tế và điên rồ. Cô lắc mình, buộc lại tóc và bước tới dưới dòng chảy êm dịu của nước. Cô phải đi qua đầu bên kia Londo trong hai giờ nữa để tham dự một buổi thuyết trình, và vẫn phải làm việc trong khi chờ đợi.
"Có lẽ là một trong những phát hiện khảo cổ tuyệt vời nhất của thế kỷ này, thật vậy, bất kỳ thế kỷ nào, là thành phố bị biến mất của Petra. Được chạm khắc từ đá màu hồng bởi Nebateans, thành phố đã trở thành biểu tượng của lịch sử Jordan và vẻ đẹp của nó..."
Tala mở mắt và cố gắng tập trung vào buổi thuyết trình. Một vài phút nhắm mắt có thể thể hiện như sự tập trung của những suy nghĩ sâu sắc, nhưng cho phép bóng tối ru ngủ cô chỉ có thể thể hiện sự khiếm nhã, đặc biệt khi cô đại diện cho gia đình mình. Một loạt những buổi thuyết trình đã đạt được thành công suốt mùa hè ở Oxford mà đã được lặp lại ở London. Người diễn thuyết rất thân thiện và vui tính và rõ ràng đã quyến rũ tất cả những khán giả, nhưng đây là lần thứ tư mà Tala được nghe về những kỳ quan của Jordan, và cô làm hứng thú bản thân mình với việc quan sát những tấm gỗ ốp khắc rối tinh rối mù của hội trường lớn mà cô đang ngồi, ở giữa khoảng hai mươi hàng ghế người ngồi. Cô quan sát một vài người họ, những người mà cô có thể thay đổi tầm nhìn của mình sang một bên mà không cần phải quay đầu. Họ dường như rất thích thú, và lịch sự. Ở đây có nhiề người già, và nhiêu đàn ông hơn phụ nữ, và ở đó, khoảng năm hàng ghế trước cô, có một cô gái nhìn rất giống Leyla... Trái tim Tala nhảy lên và cô ngừng lại, và nhìn xuống để trấn tĩnh bản thân mình. Đây không phải là lần đầu tiên cô đã nghĩ là mình đã thấy Leyla ở một nơi kì lạ. Một lần khi cô bắt gặp một cái nhìn lướt qua của mái tóc đen mềm như lụa, và làn da và đã chắc chắn chạy xuống một con đường đông đúc ở phía trước, chắc chắn Leyla đang ở đầu bên kia, đang vào trong xe taxi, chỉ để thấy cô gái bước vào trong xe, cái cô gái mà trong câu hỏi — là một người lạ với cô — đã có một nỗi sợ hãi bị trấn lột bởi một người điên cuồng với mái tóc xoăn và đang chạy hết tốc lực.

BẠN ĐANG ĐỌC
[BH] [Tiểu Thuyết] I Can't Think Straight [Edit] - [ Hoàn ]
HumorTác giả: Shamim Sarif Thể loại: Tiểu thuyết - truyện dịch Rate: T - PG 13 Tình trạng: hoàn thành.