Họ đã rất trò chuyện rất ít ở trong xe khi trở về London. Ngay cả khi họ đã để Lamia xuống xe để đi mua sắm ở đường Sloane, cả hai ngồi mà không nói chuyện, sự im lặng thanh thản ở giữa họ như một vị khách không mời. Tay Tala theo quán tính đến gần tay Layla, và cô nắm nó gần như với sự tuyệt vọng.
"Hãy ở lại đêm nay với chị", Tala lặng lẽ nói. "Làm ơn".
"Và sau đó thì sao?"
Tala lắc đầu. Có một bức tường trống rỗng trong tâm trí cô, nơi mà đáng lí nên có câu trả lời của câu hỏi hiện ra ở đó. Leyla di chuyển chỗ ngồi và nghiêng người hôn vào môi Tala.
"Làm ơn hãy ở lại" Tala cầu xin một lần nữa. "Chị không thể xa em tối nay".
Họ dừng lại bên ngoài ngôi nha của cô.
"Nó sẽ chỉ làm mọi thứ tồi tệ hơn thôi." Leyla nói.
Tuy nhiên, cô cũng mở cửa xe và đi ra ngoài, quan sát trong khi Tala đưa chìa khóa và ổ và nặng nề mở cánh cửa trước. Bây giờ cô đã phải suy nghĩ trong một lúc, và không thể tập trung vào bất cứ thứ gì ngoài mùi hương của Tala, hương vị của chị ấy, những kí ức về đêm hôm qua. Nó như là một nhu cầu tự nhiên thúc đẩy cô, và Leyla biết rằng có rất nhiều điều để xem xét, nhiều sự việc để nói đến, và khi Tala chưa đóng cánh cửa trước, cô thấy chị ấy đang ép chặt vào cô, hôn cô bằng niềm đam mê mà không cần lí do và cũng không cần kiểm soát nó. Tất cả những gì cô có thể cảm thấy là sự căng thẳng của đôi chân Tala đang tì vào bên giữa cô, cảm xúc của môi cô trên cổ Tala, trong khi họ loạng choạng bước cùng nhau vào phòng khách, nơi có cái ghế xô pha thật rộng rãi đang được bỏ trống.
Tala không thể nói cô đã nghe được cái gì đó, bởi nguyên nhân cô bị giữ lại khi Leyla kéo cô xuống theo hướng của em ấy. Có lẽ là tiếng cọt kẹt, như cái cách mà cái ván lót sàn trong hành lang bên ngoài chắc chắn sẽ luôn kêu mỗi khi chân bạn bước lên nó. Nhưng cô đã đứng dậy, tay cô vẫn nắm chặt lấy tay Leyla, và quay lại ngay đúng lúc cô thấy mẹ mình đang đứng ở ngưỡng cửa.
Sau khi đã bình tĩnh, Reema đã gọi lại cho Lamia và họ đã nói một lúc lâu, sau đó Reema đã xây dựng một kế hoạch và dậy thật sớm để bắt chuyến bay đi London vào sáng hôm đó, đi kèm với đoàn quân tiếp viện, bao gồm như thường lệ, người quản gia trung thành Rani. Chỉ có Lamia người mà trong số những đứa con của bà, cuối cùng cũng đã chịu bỏ ra thời gian để thật sự trò chuyện với bà, để truyền đạt vô số những thông tin chi tiết, những hình ảnh rõ ràng, những suy diễn thấu đáo. Và giữa những sự suy diễn mà Lamia đã tạo ra trong vài giờ khi nó đến Oxford, là chị gái của nó lại một lần nữa là nô lệ cho một người vô danh nào đó, và người đó không phải Hani, và tệ hơn là hoàn toàn không phải là đàn ông.
Nó là một thời điểm rõ ràng với Reema rằng, bà đến vừa đúng lúc. Bà được tiếp đón trong cái cảnh sinh động trước mặt: Leyla ở trên xô pha, Tala đang đứng trên nó, rõ ràng rất ngạc nhiên. Sự di chuyển đột ngột mà chúng đã làm để tách nhau ra, càng làm tăng thêm bằng chứng, nếu như không cần tính tới việc có cái gì đó không tự nhiên trong không gian này. Lướt qua điều đó, Reema hôn cái khoảng không gần má con gái bà, gạt bỏ tình trạng choáng váng tột độ của nó rằng Reema đang ở London, và bắt tay Leyla. Tất cả bọn họ đứng trong căng thẳng một chút, lịch sự và vụng về, cho đến khi điện thoại reng. Một nụ cười chậm rãi xuất hiện trên gương mặt bà Reema, và bà gật đầu với Tala để cô trả lời nó.

BẠN ĐANG ĐỌC
[BH] [Tiểu Thuyết] I Can't Think Straight [Edit] - [ Hoàn ]
HumorTác giả: Shamim Sarif Thể loại: Tiểu thuyết - truyện dịch Rate: T - PG 13 Tình trạng: hoàn thành.