CHƯƠNG 719: Trở lại trường quý tộc Thánh Tuyền

4.1K 564 53
                                    

Trans: Sâu/ Beta: Padu, RED

Bạn cùng phòng của tên Chu Manh Manh thích...

Đã là trường quý tộc thì không thể thiếu mấy quy tắc ngầm của người trưởng thành. Gia cảnh đại Boss không tầm thường, vậy bạn cùng phòng hẳn cũng phải ngang ngửa. Hoặc là bên trên đánh tiếng trước, hoặc là nhà trường cố ý sắp xếp.

Đừng thấy bố Chu Manh Manh là chủ tịch cả một tập đoàn mà tưởng oai, so với những tay nắm quyền hay những tập đoàn lâu đời thì chẳng thấm vào đâu. Gia thế của Chu Manh Manh tại trường này chỉ thường thường bậc trung.

"Tiểu Bát, hình như trường này đâu có người ngươi nhắc đến. Ta ở đây đã một năm rồi đó."

Tiểu Bát: "Khai giảng Boss mới chuyển tới, đương nhiên ngươi chưa gặp rồi."

Nam Tầm nhướng mày, bảo sao! Với vẻ ngoài "xuất chúng" này, cho dù đại Boss nhắm mắt nhìn đời cũng phải nghe danh cô rồi chứ, té ra còn chưa đến.

"Tiểu Bát, ta siêu tò mò, sao đại Boss đương độ xuân đã đầy vạch ác niệm rồi? Thanh niên này hận đời thế cơ à?"

Tiểu Bát: "Ngươi chắc chắn muốn nghe không? Ta sợ nói ra ngươi lại nuốt không trôi bữa sáng."

Nam Tầm: "Thế khỏi kể vội."

Tiểu Bát càng thích kể: "Liên quan đến hoàn cảnh gia đình, cụ thể là do cha hắn, lão biến thái chính hiệu. Ngươi còn nhớ Tần Văn thế giới trước chứ? Hơ hơ, so với lão ta thì ả ta chẳng bằng cái đinh gỉ."

Nam Tầm nhăn chặt mày. Phát rồ hơn cả một kẻ giết cha và anh trai ruột còn là con người ư?

Cô không khỏi day day trán. Bởi vậy cô mới mong đại Boss của thế giới tiếp theo có một gia đình hoàn hảo, để dù về sau bị phản bội hay gặp phải đả kích thì ít nhất cũng từng được hạnh phúc.

Nam Tầm vật vã đổi sang chiếc áo phông. May đang là mùa hè không cần mặc nhiều, nếu mà trời đông thì nguyên chuyện mặc quần áo thôi cũng đủ khiến cô mệt chết.

Vừa xuống nhà, thím Vương giúp việc đã nhìn cô với ánh mắt bất ngờ: "Sao nay Manh Manh dậy sớm vậy? Thím dọn bữa sáng ra cho con ngay đây. Bố mẹ con vừa đi, đồ ăn vẫn còn ấm."

Thím Vương tính tình hiền lành chất phác, theo gia đình này từ hồi ông Chu mới phất lên, cũng coi như người trong nhà.

Nam Tầm xơi bốn cái bánh bao thịt, ba cái xíu mại rồi bồi thêm ly sữa liền từ tốn tỏ ý không ăn nữa, khiến thím Vương kinh ngạc tròn xoe mắt.

"Manh Manh hôm nay thấy không khỏe chỗ nào à? Sao ăn có mỗi tý thế?"

Khóe miệng Nam Tầm co giật dữ dội, cô cảm thấy đã lưng lửng bụng, vì mới bắt đầu không nên cắt giảm quá nhiều. Kết quả thím Vương lại bảo cô ăn ít?

Nam Tầm hồi tưởng, hình như Chu Manh Manh thường ăn ít nhất sáu cái bánh bao và bốn cái xíu mại. Trời ạ, như vậy há chẳng phải no lặc lè luôn à?

"Thím Vương, con muốn giảm cân." Nam Tầm giải thích. Rõ ràng đây không phải lần đầu tiên nghe thấy điều này, thím Vương lập tức sốt sắng khuyên giải: "Ở trường lại có ai nói gì sao con? Thím đã bảo rồi mà, cứ bỏ ngoài tai đi con, cứ sống theo ý thích của mình. Mũm mĩm chút thì sao, cũng chẳng ăn hết phần nhà họ. Thím thấy Manh Manh nhà mình tròn tròn một xíu mới đáng yêu, chứ cái kiểu còm nhom cuốn theo chiều gió còn chán hơn."

[Edit-P3] Mau Xuyên: Vai ác lại hắc hóa - LBMĐ (Thế giới 12-15)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ